- Này bốn em kia! Đứng phạt cho nghiêm túc vào, không thì tôi cho lên phòng hiệu trưởng một lượt đấy nhá! – Bà cô già đập thước chỉ về hướng cửa lớp, chỗ có bốn bóng người vật vựa đứng phạt bên ngoài.
- Chửi cái mế, có biết đêm qua bọn này đã làm gì không? – Lâm thầm chửi trong miệng.
- Thôi mày ơi! Kệ đi, cũng do mình ngủ trong giờ học, lại ngủ nhầm ngay giờ của mụ thì biết làm gì? – Tuấn ngáp dài, vẻ uể oải lắm.
"Tùng...tùng...tùng!" – Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ nghỉ, cả bốn ì ạch lê bước vào trong lấy cặp sách đi về ký túc xá.
- Đừng tưởng tao không biết đêm qua bọn mày làm gì! – Một giọng nói vang lên.
- Cái gì? – Cả bọn giật bắn mình quay lại, người vừa nói là Hoàng, bạn cùng lớp. Nói là bạn chứ thực ra tên Hoàng này vốn bọn Lâm cũng không ưa ám gì về tính công tử của nó, Hoàng lúc nào cũng tỏ vẻ ta đây giàu có nên rất khinh người; mọi chuyện đều lôi tiền bạc ra để giải quyết, lúc nào cũng tỏ vẻ gia cảnh giàu có nên hầu như cả lớp đều chẳng ưa ám gì.
- Là chuyện đêm qua, tao biết hết!
- Làm...làm sao mà...!
- Thôi thôi, tao hiểu cho bọn mày mà, giới tính luôn là vấn đề nhạy cảm, tao hiểu, tao hiểu!
- Ý mày là sao? – Lâm tỏ vẻ khó hiểu.
- Đêm qua chắc mất sức nhỉ? Còn dầu ăn không? Ha...ha...ha! – Hoàng cười lớn.
- Đờ mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-kinh-ky/2413035/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.