Vài hôm sau, em và chú Lâm cùng ngồi lại nói chuyện về cái vụ hôm trước
- Này Long! Chú mày có thấy điều kì lạ về cái vụ thằng bé chết đường ấy rũ mày đi chết không?
- Thôi, mình ngưng bàn lại chuyện đó được không chú. Con còn giữ được cái mạng này là con mừng lắm rồi, con không muốn truy cứu gì thêm đâu vả lại nó cũng bảo là nó bị ép rồi còn gì, hà tất phải nhắc lại cho chuyện thêm phức tạp hã chú! (Gớm khỗ em từ bi lắm các bác ạ:v)
- Nhưng mà... tao thấy trong chuyện này không đơn giản vậy đâu
- Sao chú biết là nó không phải như vậy?
- Ờ thì... mày nghĩ thử xem, tại sao cái bửa nó chết thì không ai thấy mà chỉ có mỗi mình chú mày thấy, dù rằng tối hôm đó tao say bí tỉ mất rồi nhưng tao vẫn khẳng định là mày đang bị nó ám
(What đờ con heo)
Em chề môi, gạt tay
- Thôi đi! chú toàn hù con, con với nó có quen biết gì đâu, mà con chỉ nghĩ đơn giản là hợp vong nên nó mới kéo con thôi chớ có cái gì đâu mà chú làm nghiêm trọng dữ dạ...
- Á rồi rồi! Chú mày nói thế thì thôi vậy, tao có lòng tốt quan tâm đến tính mạng của thằng cháu yêu dấu của tao nên tao mới nói thôi, mày không thèm nghe thì nhỡ sau này nó có tìm mày nó thông thì đừng bảo là tao không nhắc trước đó nhá!!!
Nói rồi chú Lâm bước vào trong phòng đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532874/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.