Ngày hôm sau em, chú Lâm và bác Dương cùng ngồi lại bàn chuyện cái vong trước ngã ba đường ngoài kia
(Em ngồi co ro vẫn còn sợ vì mãi nhớ đến cái cảnh hôm bửa, mô phật em ăn chay các bác ạ nên trời ổng thương ổng cho trầy da nhẹ nhẹ thôi nên cũng đỡ)
Giọng bác Dương hỏi thăm em
- Này nhóc, hoàn hồn lại chưa đấy? Từ hôm qua đến giờ sau cái vụ tai nạn là nhìn chú mày chả khác gì bị bắt mất hồn cả ~_~ tao nhìn mà cứ như đang ngáo đá vậy!
- ~_~ bị như thế bảo sao con không mệt (dù sao thì mình cũng là một tên đại tài cơ mà)
Chú Lâm ngắt ngời
- vậy thôi giờ bình an vô sự là tốt rồi, trở lại việc chính đi... Dương! Mày có kế hoạch gì chưa?
- hừm... thôi thì bây giờ vầy đi, tao và mày tối nay làm gấp cái tế đàn nho nhỏ cầu siêu cho thằng cu đấy rồi sẵn tao ra hỏi chuyện nó một số chuyện luôn, được thì xin nó một con số... khổ quá mày ạ, đang kẹt nét:))
- á đu...đủ, thế mà bác cũng nghĩ ra được luôn à (gớm khỗ em thì mệt trong người từ qua nay mà ông bác ổng còn tâm hơi đi xin số nữa thật đúng là... cái đồ quỷ xứ hà)
- Thôi thằng Dương nó bảo thế thì thôi đành quyết định vậy đi, cứ thế mà làm...
- Dạ
Sau khi bàn xong thì tất cả giải tán, nhà ai về nhà nấy. Em và chú Lâm nằm nhà nghĩ ngơi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532872/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.