♣ 
Editor: Lệ Cung Chủ 
Đảo mắt, lại đã qua trăm năm. 
U Hỏa còn đang sống lây lất dưới sự gian khổ ‘ngày thao đêm thao’ của Phỉ Thúy. 
Các loại hành hạ từ cực tới khổ này vẫn không làm mòn đi tâm báo thù của U Hỏa, vì đánh bại Phỉ Thúy, U Hỏa vốn ghét nhất tu luyện, thế nhưng lại xuất ra mười phần quyết tâm, đau khổ tu luyện, nhưng, nói cao một thước, ma cao một trượng, mỗi một lần kết cục đều na ná như nhau. 
U Đại Vương tràn đầy tự tin xông pha chiến trường, hoa rơi nước chảy thảm bại mà về, cộng thêm ở trên giường nằm úp sấp ba ngày. ( BACK: vì sao mà nằm úp sấp, ha hả… trong lòng tự hiểu.) (Lệ Nhi: vâng, đã hiểu =]]]) 
Pháp thuật không cao bằng y, nắm đấm không cứng rắn bằng y, ngay cả trí tuệ cũng thua y một mảng lớn, U Hỏa xoay người, ngày đó xem ra chắc sẽ không bao giờ đến. 
**** 
Bên trong gian phòng hôn ám tràn ngập hơi thở ***, hai cỗ thân thể nam tính tinh khiết gắt gao dây dưa cùng nhau. 
Mây mưa qua đi, Phỉ Thúy tựa đầu dựa lên trước ngực U Hỏa, nghỉ ngơi một chút. 
“Uy, bắt đầu từ ngày mai trong vòng một tháng ngươi đừng tới được không?” U Hỏa hỏi. 
“Vì cái gì?” 
“Bởi vì ta đệ đệ đã trở về, ta muốn chăm sóc nó.” 
“Ngươi đối đệ đệ của ngươi thật tốt.” 
“Không có biện pháp a, ai bảo ta chỉ có một đệ đệ như vậy, không đối tốt với nó, thì đối tốt với ai chứ!” 
“Ta thực ngưỡng mộ nó.” Nếu ngươi có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-sac-ham-tinh/202510/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.