Những ngày mang thai đối với Dao Quang không dễ chịu chút nào. Không phải vì đứa nhỏ lăn lộn, trái lại, đứa bé rất ngoan, tựa như biết tâm tình của Dao Quang, tiểu bảo bảo cũng không gây phiền toái cho nàng.
Trái lại, Dao Quang suy nghĩ rất nhiều, lúc thì suy nghĩ đứa nhỏ tới từ đâu, lúc thì nghĩ đứa nhỏ còn khoẻ hay không, lúc thì lo sau khi sinh tiểu bảo bảo ra thì nó giống mình hay giống người khác.
Dao Quang cảm giác thần hồn của mình muốn chia làm mấy mảnh, tâm tình cũng càng ngày càng không tốt. Nhóm đệ tử cũng biết và cảm thông cho sư nương, yên lặng quan tâm an ủi.
Sau khi chịu đựng qua quãng thời gian nóng lòng nhất đó, Dao Quang cũng bất chấp tất cả. Dù sao đứa nhỏ nếu đã đầu thai trong bụng nàng cũng là thiên mệnh khó tránh. Nghĩ thông rồi, Dao Quang lại an nhàn không lo lắng, nước đến đâu chặn đến đó!
"Ai, chàng nói xem, liệu đứa nhỏ này có phải là thượng cổ đại thần nào đó chuyển thế đầu thai không nhỉ?"
"Ngàn vạn không cần là ma thai mới tốt."
Ban đầu Dao Quang còn cùng Mặc Uyên oán giận lý do có đứa nhỏ này, sau đó chủ yếu lại nói về việc của Côn Luân Hư hoặc việc vặt khi mang thai, như là hôm nay ăn cái gì.... Thời gian gần đây, Dao Quang oán giận đến cả những chuyện nhỏ.
Dao Quang không biết thời gian mang thai của thần tiên khác dài hơn hay mình dài hơn. Đứa nhỏ trong bụng lớn lên rất chậm, đã qua mấy năm mà bụng nàng mới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quang/210789/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.