Quản Phương Nghi thử nhắc nhở một câu.
“Ngũ Thánh muốn xếp tai mắt vào môn phái, chẳng lẽ chỉ có mỗi Phiêu Miểu Các làm việc này, chẳng lẽ bọn họ không tự mình khống chế một bộ phận thám tử mà Phiêu Miểu Các không biết?
Lữ Vô Song nói.
“Ngươi quá lo rồi, Cửu Thánh kiềm chế lẫn nhau, giữa các bên đều dùng trăm phương ngàn kế, vì vậy sẽ không có ai tốn thời gian và nhân lực để mắt đến nhân gian, nên bọn họ mới giao việc này cho Phiêu Miểu Các xử lý, nhân gian không phải là chiến trường bọn họ tranh đấu. Lúc trước, khi bọn họ mới quật khởi thì có thể làm như vậy, dù sao cũng đi lên từ nhân gian, phía sau Cửu Thánh đều nghĩ biện pháp đưa thám tử của mình vào trận doanh lẫn nhau.
Quản Phương Nghi ừ một tiếng, khẽ gật đầu, nàng hiểu rồi, hỏi tiếp.
“Đạo gia, bên phía Công Tôn Bố làm sao bây giờ?
Lữ Vô Song trả lời thay.
“Hắn không ở trên danh sách.
Quản Phương Nghi ngạc nhiên nói.
“Không có? Chẳng lẽ hắn chưa gia nhập vào Phiêu Miểu Các?
Lữ Vô Song nói.
“Ta nói với Hoắc Không tránh vài quốc gia ra, bao gồm cả nơi này, để hắn không đưa danh sách thám tử ra ngoài.
Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Ngưu Hữu Đạo.
“Có lẽ là vì Công Tôn Bố, còn những nơi khác là để che giấu.
Quản Phương Nghi không hiểu, hỏi Ngưu Hữu Đạo.
“Đạo gia, vì sao ngài lại muốn tha cho hắn?
Ngưu Hữu Đạo nói.
“Năm xưa hắn lên Ngũ Lương Sơn nương tựa ta, có công lao sáng tạo và phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566608/chuong-2176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.