Đường hầm sụp đổ, đám người đang thi pháp củng cố không gian cũng kinh hãi, tất cả đều nhìn về phía tiếng Hổ Khiếu vang lên, ai cũng lộ ra vẻ kinh hãi, cũng như đang tự hỏi, đó là tiếng gì.
Ngân Nhi là người đầu tiên khôi phục lại tinh thần, nàng quay đầu nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo, giống như nhớ ra gì đó, vẻ mặt ai oán nói.
“Đạo Đạo, ngươi đánh ta.
Một câu này của nàng, giống như đánh thức cả đám người.
“Hổ khiếu?
Quản Phương Nghi hỏi một tiếng.
Gia Cát Trì hỏi tiếp.
“Thanh đao trên tay hắn là Tây Vô Tiên Tam Hống Đao?
Lữ Vô Song hoang mang lo sợ, giống như không dám tin hỏi.
“ Ngọa Hổ thức tỉnh?
Vân Cơ chần chờ, nói.
“Ngọa Hổ thức tỉnh, vô địch thiên hạ?
Cũng không dám tin tiếng Hổ Khiếu kia được Viên Cương đánh ra, ngay cả Ngưu Hữu Đạo như muốn nứt cả hai mắt cũng bị ma tính của tiếng Hổ Khiếu này lấy lại tinh thần.
Con đường dưới mặt đất chỉ sụp đổ ở phía Nguyên Sắc đánh ra, còn những nơi khác chỉ bị sụp một đoạn, không ảnh hưởng đến vị trí Nguyên Sắc đứng.
Bởi vì Nguyên Sắc đã bay đến cách đây đủ xa.
Tiếng Hổ Khiếu làm cho đất đá trên mặt đất rơi xuống một tầng, may mắn địa đạo vừa được đào không lâu, phần lớn đất đều còn ẩm ướt, không có bụi bặm gì nhiều.
Tiếng ù ù dừng lại sau lưng Viên Cương đang khom ngươi, hắn đứng cách nơi sụp đổ chỉ nửa trượng, thậm chí có vài cục đất đá lăn đến bên chân hắn.
Viên Cương nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566598/chuong-2166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.