Chương trước
Chương sau
Vươn tay vỗ vỗ bả vai Viên Phương.
“ĐƯợc rồi, ngươi còn phải quay về làm việc, không thể ở đây lâu được, trở về đi, quay về từ từ suy nghĩ, chuyện tiếp theo Hồng Nương sẽ nói cho ngươi biết. Nhớ lau máu trên mặt cho sạch sẽ.
Viên Phương hoang mang lo sợ, còn chưa tỉnh táo lại, khúm núm rời đi.
Đợi đến lúc hắn đi, Viên Cương xích lại gần Ngưu Hữu Đạo, nói.
“Đạo gia, ngài nói cho hắn biết nhiều bí mật như vậy, có phải quá nguy hiểm rồi không?
Ngưu Hữu Đạo hơi lắc đầu, nói.
“Hầu Tử, không thể tính toán nợ nần như ngươi được. Đối với chúng ta mà nói, còn có gì nguy hiểm hơn tin tức ta còn sống chứ?
Viên Cương ngơ ngác một lúc, sau đó hiểu ra trong nháy mắt, đúng vậy, Đạo gia còn sống, lại còn bại lộ với Viên Phương, đó là nguy hiểm lớn nhất.
Giết Viên Phương thì dễ, nhưng bên phía Nguyên Sắc thì khó mà qua mặt được, nếu Viên Phương bỗng nhiên mất tích, muốn làm cho Nguyên Sắc không nghi ngờ cũng khó. Có lẽ toàn bộ Mao Lư Sơn Trang sẽ bị khống chế ngay lập tức, sợ là ngay cả Vương Phủ cũng khó mà thoát được. Nếu như để cho đám người Hồng Nương rút lui thì sao? Nhưng có thể rút lui được sao? Nếu rút lui, vậy thì chẳng khác nào chưa đánh đã khai, nói rõ bọn họ có vấn đề.
Nếu như vậy thì sẽ bị điều tra nghiêm khắc xung quanh việc này, có thể rút lui được một bộ phận nhỏ, nhưng phần lớn người trong Nam Châu sẽ không chạy thoát được. Mao Lư Sơn Trang xảy ra vấn đề, Tử Kim Động là chỗ dựa phía sau cũng sẽ không tránh được, chuyện sẽ dần nghiêm trọng thêm.
Bây giờ hắn đã hiểu được vì sao Đạo Gia không cho phép mình nhổ ngọn cỏ đầu tường Viên Phương này rồi, một chuyện nhỏ kéo theo nhiều chuyện lớn, Đạo Gia nghĩ sâu xa hơn mình nhiều.
Nói cách khác, chỉ cần có thể trấn áp được Viên Phương, những bí mật khác đã không còn quan trọng…
Lúc đi ra khỏi cửa hàng, tâm trạng của Viên Phương còn chưa ổn định, đến khi hắn chui vào xe ngựa, hai vai đã suy sụp xuống.
Mọi chuyện vừa rồi như trong mơ, cũng dọa cho hắn hoảng sợ, Đạo Gia vẫn là Đạo Gia ở Mao Lư Sơn Trang không ai làm được gì hắn, ngay cả Thánh Cảnh cũng chẳng động đến được, vậy mà Đạo Gia vẫn còn sống.
Còn có Viên Cương nữa, không phải là bị người ta đánh gãy một tay rồi bắt đi sao? Nhưng bây giờ nhìn thật khỏe mạnh, vừa bị bắt vào Thánh Cảnh xong, nay lại biến thành Thánh Tử Ma Giáo.
Tất cả mọi chuyện, càng nghĩ càng cảm thấy nước này sâu không lường được, ít nhất có thể nói rõ Đạo Gia càng chơi càng lớn, lớn đến mức vượt qua tưởng tượng của hắn, ngay cả ở Thánh Cảnh cũng có thể giả chết thoát thân đã nói rõ vấn đề.
...
Nhân mã Nam Châu chiếm lĩnh thông đạo giữa Tần Quốc và Yến Quốc, thế lực khuếch trương mạnh mẽ dùng mắt thường có thể thấy được, triều đình Yến Quốc lại thờ ơ, rất nhiều người ngạc nhiên nhưng không cảm thấy ngoài ý muốn. Ai cũng nhìn ra được tác dụng của Hàn Quốc ở giữa, cũng đều cho rằng đó là nguyên nhân.
Phía Hàn Quốc cũng nghĩ rằng chính mình phát huy tác dụng, nếu không thì triều đình Yến quốc không có khả năng thờ ơ, từ trước đó Yến Hoàng Thương Kiến Hùng không tiếc đưa nữ nhân mình yêu đi thì có thể thấy được.
Bên ngoài nghĩ thế nào, Thương Triều Tông mặc kệ, Thương Triều Tông vừa khuếch trương thế lực vừa chiêu binh mãi mã, một bên thì Lam Nhược Đình đẩy ra chính sách mới, sắp xếp thanh niên trai tráng vào quân tịch.
Người được sắp vào quân tịch thì trở thành binh sĩ Thương Triều Tông, hành động này vậy mà ổn định được lòng người khắp nơi, cũng tránh cho việc có kẻ kêu gọi thanh niên trai tráng đi gây chuyện, càng chú trong làm nông, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục sinh cơ trên mảnh đất sinh sống.
Những thanh niên được sắp xếp vào quân tịch này, mục tiêu tạm thời không phải là tòng quân đánh trận, mà là làm việc nhà nông cho tổ chức.
Mặc dù Lam Nhược ĐÌnh chủ trì chính vụ, nhưng lại trực tiếp vứt bỏ dàn khung quan liêu các nơi, lúc nguy cấp làm được việc phi thường, đặt nông nghiệp cho quân đội quản lý, dùng quân lệnh cưỡng ép phổ biến.
Mà vật tư và lương thực những năm này của Nam Châu cũng như nước chảy ra, dùng toàn lực ủng hộ khôi phục nông nghiệp.
Bây giờ bỏ vốn là vì một tương lai tươi đẹp hơn đang chờ.
Đồng thời, Lam Nhược Đình còn ban ra nhiều chính sách giảm thuế cổ vũ cho thương nhân hoạt động, phát động lực lượng tăng thêm nhiều vật tư và tài lực để khôi phục nền kinh tế, không tiếc lũng loạn đoạt quyền kinh doanh để làm mồi dụ, có thể nói là dùng nhiều biện pháp tân tiến.
Thương Triều Tông cũng chưa ngừng khống chế đại quân, nên dứt khoát trực tiếp chặt đứt nguồn cung cấp nhân mã cho triều đình, muốn éo triều đình rời khỏi lãnh địa Tần Quốc đã chiếm lĩnh, ý đồ chiếm đoạt lại khu vực.
Hàn Quốc chú ý thấy biện pháp khôi phục nguyên khí của Nam Châu rất có tác dụng, dùng mèo vẽ hổ, học làm theo…
Ngưu Hữu Đạo ở trong sơn động lại vui không nổi, thế lực Thương Triều Tông khuếch trương nhanh chóng chỉ là làm nền thôi, không phải là chuyện quan trọng, việc lửa sém lông mày chính là bên phía Phiêu Miểu Các.
Theo tin tức mà Sa Như Lai đưa đến, còn có tình hình mà tai mắt của Lữ Vô Song cài trong Phiêu Miểu Các truyền về, các phái đang dùng tất cả mọi thủ đoạn để điều tra chuyện kia, xử lý được một nửa thì bỗng nhiên bị Lục Thánh bóp lại.
Từ mọi chuyện có thể thấy, ngay cả Lữ Vô Song và Thánh La Sát đã bắt đầu nổi lên, Lục Thánh cũng ý thức được, lúc này không phải là thời điểm thanh trừ nội bộ được.
Vì để ổn định lòng người, mặc kệ các phái đốc tra điều tra ra cái gì, đều không quan trọng, tất cả đều được giấu đi không xử lý. Mà các phái đốc tra ở Phiêu Miêu Các đã bị cách chức toàn diện, đưa về, ngay cả người trong Thánh Cảnh cũng rút về các phái.
Nghiêm Lập ở Tử Kim Động đã trở về môn phái, các phái đốc tra bên cạnh Nghiêm Lập nhờ vậy mà thoát được một kiếp.
Trên dưới Phiêu Miểu Các nhẹ nhàng thở ra, không còn ngăn trở nữa, chuyện Vô Lượng Quả bị trộm đưa đến nội bộ Phiêu Miểu Các kiểm tra đối chiếu sự thật, lập tức được đẩy nhanh tốc độ, đồng thời Phiêu Miểu các cũng có kế hoạch kiểm tra đối với các phái.
Áp lực của Ngưu Hữu Đạo gia tăng mãnh liệt, một mặt là sắp không ổn định được hậu quả, mặt khác là Lục Thánh tự mình tọa trấn ở nhân gian buông lưới.
Lúc thánh tự mình tọa trấn để cân đối thế lực Phiêu Miểu Các, bù đắp cho nhau, vứt bỏ các ngăn trở, từ đó mang đến uy hiếp to lớn, hiệu suất làm việc của Phiêu Miểu Các cũng bỗng nhiên tăng mạnh.
Hành động của các thành viên trong môn phái đều bị báo cáo lại cho Thiên Hạ Tiền Trang ở gần đó, nếu như báo cáo sai, lập tức sẽ có tai mắt của Phiêu Miểu Các đi xác minh. Nếu như phát hiện không đúng, người của Phiêu Miểu Các trú ở các nơi lập tức đánh đến, yêu cầu giải thích rõ ràng.
Tất cả tán tu trong thiên hạ không được tán loạn tứ phía, phải được thế lực môn phái gần đó quản chế, đồng thời môn phái phải phụ trách đối với tán tu.
Kể từ đó, Nguyên Tòng bên người Giả Vô Quần, cũng chính là Chung Tử Cốc, không biết nên làm thế nào nữa, muốn chạy mà không thể chạy, nếu như chạy thì sẽ liên lụy đến Giả Vô Quần.
Trong sự bất đắc dĩ này, Ngưu Hữu Đạo cố gắng cân đối Thượng Thanh Tông, để cho Thượng Thanh Tông phụ trách Chung Cốc Tử, che chở hắn.
Bây giờ hắn không nhịn được cảm thấy may mắn vì lúc trước giúp đỡ Thượng Thanh Tông một tay, nên để cho Thượng Thanh Tông giúp đỡ Giả Vô Quần, nếu không như vậy, chắc chắn Chung Cốc Tử sẽ bị lộ.
Mà Ngưu Hữu Đạo cũng xử lý khá tốt chuyện bên này, bên ngoài thì Vương Khiếu thuộc về thế lực Tử Kim Động, tất nhiên là do Tử Kim Động quản lý. Chỉ vì tránh đi tai mắt của Phiêu Miểu Các trong Tử Kim Động, những báo cáo này đã đủ làm cho Cung Lâm Sách đau hết cả đầu óc.
Nhưng hết lần này đến lần khác, Nguyên Sắc cứ ở Mao Lư Sơn Trang, làm cho Ngưu Hữu Đạo và Vân Cơ không thể về được, nên chuyện này trở thành vấn đề lớn, nếu như không quay về, cho dù là ai cũng sẽ bị nghi ngờ. Nếu như bị Phiêu Miểu Các nghi ngờ, cưỡng chế Tử Kim Động gọi người quay về, đến lúc đó Ngưu Hữu Đạo phải làm thế nào? Chẳng lẽ lại chết thêm lần nữa?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.