Bị bóp cổ nên không thể mở miệng xin tha được, ánh mắt hắn vừa đảo quanh, lập tức phát hiện trong phòng còn một người ngồi ở chỗ tối, đang chậm rãi pha trà ngồi uống, không hề hứng thú chút nào với chuyện xảy ra trước mắt.
Hắn biết người này, là Vương Khiếu tùy tùng của Vân Cơ.
“Chủ trì, chủ trì…
Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa của đệ tử Nam Sơn Tự và tiếng ngăn cản của tiểu nhị.
Viên Cương thả Viên Phương ra, túm lấy gáy của hắn, xách lên, sau đó nghiêng đầu ra hiệu về phía cửa, ý bảo Viên Phương giải quyết phiền phức bên ngoài.
Ý cảnh cáo trong mắt Viên Cương rất rõ ràng, cường độ bóp gáy Viên Phương cũng tăng mạnh, nói rõ cho hắn biết, nếu làm loạn, cẩn thận mạng nhỏ không giữ được.
Viên Phương lại liếc mắt nhìn người trong góc phòng, Viên Cương xuất hiện, Vương Khiếu của Sơn Trang cũng xuất hiện ở đây, điều này làm hắn ý thức được đây là một âm mưu, sẽ không để cho hắn có cơ hội chạy thoát.
Viên Phương ngược lại rất biết thời thế, trên mặt nở một nụ cười thật tươi, khom lưng cúi đầu với hai người, sau đó hô lên với người ngoài cửa.
“Lao nhao cái gì vậy?
Tiếng đập cửa bên ngoài ngừng một chút, sau đó một đệ tử hỏi.
“Chủ trì, ngài không sao chứ?
Viên Phương nói.
“Không sao cả, ta gặp được người quen cũ, ôn chuyện một lúc, các ngươi ra ngoài trước đi, đi ra ngoài cửa hàng chờ ta.
Đệ tử bên ngoài vẫn có chút nghi ngờ.
“Chủ trì, ngài không sao thật chứ? Ngài ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566576/chuong-2144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.