“Được, biết là tốt.
Nguyên Phi nghiêng đầu ra hiệu, để cho hắn lăn.
Viên Phương cúi đầu khom lưng lui xuống.
Vừa rời khỏi bên này, quẹo vào đình viện bên cạnh, lập tức đụng phải Quản Phương Nghi đang đứng chờ.
Hai bên gặp nhau, đầu tiên là Phương Viên cười tươi tiếp đón, nhưng lại lập tức ý thức được điều gì, hắn ưỡn ngực lên, hai tay còn phẩy phẩy lên tăng bào mình đang mặc.
Quản Phương Nghi không chú ý điều này, bởi vì nàng đang bận quan sát hai bên, nói nhỏ.
“Lão Hùng, bọn họ gọi ngươi đến làm gì vậy?
Viên Phương ngẩng đầu nhìn trời, giọng điệu phiêu nhiên.
“Hồng Nương, điều không nên hỏi thì đừng có hỏi, đây không phải là thứ mà ngươi nên hỏi.
“...
Quản Phương Nghi khẽ giật mình, ánh mắt nàng nhìn vào mặt hắn, quan sát từ trên xuống dưới một lượt, phát hiện ra con lừa trọc này có chút không giống với lúc trước, nàng cau mày nói.
“Lão Hùng, ngươi uống lộn thuốc à? Mau nói cho ta biết chuyện gì xảy ra?
“Hồng Nương, nhìn tình cảm chúng ta ở chung nhiều năm như vậy, bần tăng cũng không muốn làm ngươi khó xử, ta ở đây khuyên ngươi một câu, tự giải quyết cho tốt, đừng tìm thêm phiền phức nữa.
Viên Phương nói xong thì rời đi, không quan tâm Quản Phương Nghi nghĩ cái gì, hăn không hề hoang mang đi về phía trước.
Quản Phương Nghi câm nín không biết nói gì, nàng từ từ quay người, đưa mắt nhìn hắn rời đi, lại nhìn quanh bốn phía, nếu như xung quanh không có người của Phiêu Miểu Các, chắc chắn nàng sẽ xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566570/chuong-2138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.