Ánh mắt Nguyên Sắc nhìn lại bàn ăn, chậc chậc nói.
“Một đám hòa thượng lại có thể làm ra món ăn mặn đầy bàn, bên cạnh còn nuôi một đám hòa thượng hầu hạ, tươi mới, Ngưu Hữu đạo này thật là biết hưởng thụ. Sao trước đây ta không nghĩ đến nhỉ?
Nguyên Phi lạnh nhạt nói.
“Bên ngài nuôi một đám mỹ nhân hầu hạ, còn biết hưởng thụ hơn cả hắn. Một Ngưu Hữu Đạo thôi, còn kém xa so với tiên sinh.
“Ha ha.
Nguyên Sắc nhận cái nồi này, hỏi.
“Hòa thượng chủ sự là ai?
Nguyên Phi nói.
“Là một con Hùng Yêu Kim Vương Hùng hiếm thấy, nói là chủ trì Nam Sơn Tự gì đó, pháp danh Viên Phương.
Nguyên Sắc nói.
“Dẫn đến đây.
Hắn đã mở miệng, chỉ một lúc sau, Viên Phương đã bị kêu đến, từ lúc đi vào thì hắn đều cúi người, ngọt ngào gọi “tiên sinh”, “cô cô” theo những người khác.
Nguyên Sắc thấy Yêu hòa thượng này thì có cảm giác vui mừng, hắn có vẻ bên ngoài như một cao tăng đắc đạo, nhưng lại có đức hạnh khom lưng cúi đầu, phong cách vặn vẹo, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười, không nhịn được vui vẻ nói một câu.
“Xem ra nhân gian có nhiều việc thú vị thật. Viên Phương, ngươi có muốn đi Thánh Cảnh không?
“Thánh cảnh?
Viên Phương sững sờ, sau đó bỗng nhiên lắc đầu như lắc trống.
“Không nghĩ, cũng không dám nghĩ.
Nguyên Sắc nói.
“Không cần sợ, ta nói ngươi có thể đến Thánh Cảnh thì có thể đến, không sao cả.
Viên Phương hỏi dò.
“Đi Thánh cảnh làm gì?
“Tất nhiên là làm nghề cũ của ngươi.
Nguyên Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566569/chuong-2137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.