Ngưu Hữu Đạo hô một tiếng, Vân Cơ lập tức dẫn hắn trốn vào dưới đất.
Không bao lâu, hai người liền phá vách tường tiến vào một chỗ không gian dưới đất, tiếng nước chảy róc rách bên tai không ngừng.
Hai nguyệt điệp trước sau thả ra chiếu sáng, đã là không gian của mạch nước ngầm, bên ngoài quang mang chiếu sáng, một mảnh đen nhánh, cho người ta cảm giác quỷ bí.
Ngưu Hữu Đạo thả nguyệt điệp bay xa chiếu sáng nhìn xem, hắn thấp giọng hỏi:
“Nơi này cách sơn trang bao xa, là phương hướng trên sơn trang hay là phương hướng trở xuống?
Vân Cơ đáp:
“Không xa, xem ra chừng nửa dặm đường, phương hướng bên dưới.
Ngưu Hữu Đạo quan sát một chút dòng nước, yên lặng nhớ lại bản đồ, xoay người, sử dụng nguyệt điệp chiếu sáng, tiếp tục đi theo phương hướng trở xuống. Vân Cơ đi theo.
Hai người vẫn chưa nhanh chóng bay vút, mà một đường không nhanh không chậm chiếu sáng cẩn thận tra xét, tựa hồ sợ bỏ lỡ điều gì.
Vân Cơ theo sát, hơi đề phòng cảnh giác, cũng không nhiều hỏi, biết chắc đã tới bí địa được ghi lại trên bản đồ, có thể dẫn nàng đi cùng đã là một loại tín nhiệm to lớn.
Cô dĩ nhiên cũng biết sở dĩ xuất hành dẫn theo nàng, cũng cần nàng gánh vác trách nhiệm hộ vệ, gặp chuyện cần phải bảo đảm Ngưu Hữu Đạo không xảy ra chuyện gì.
Hai người đi được một khoảng thời gian, phía trước xuất hiện sự thay đổi thật lớn. Tiếng nước chảy từ ẩn cũng biến thành ầm vang.
Sau khi họ tới gần, phát hiện đã tới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566549/chuong-2117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.