Một câu "đi thôi
làm Lữ Vô Song yên lặng xoay người. Nàng ta nhớ tới tình hình khi ở cửa Vô Lượng viên mới gặp Ngưu Hữu Đạo.
Lúc đó nàng ta không thèm liếc một cái, nàng ta cao cao tại thượng, còn Ngưu Hữu Đạo rất cung kính đối với nàng. Hiện tại trong đầu có thể nói rõ mồn một trước mắt, sự đối lập lúc này ngày xưa, tâm tình hết sức phức tạp.
Ngưu Hữu Đạo chợt thốt lên một câu sau lưng cô:
“Hầu Tử bây giờ bị nàng làm hại không nên đi ra ngoài lộ diện, hắn tạm thời phụ trách tiếp thu và gửi đi các đường tin tức. Nàng nói muốn giúp hắn, từ hôm nay trở đi, nàng ở bên cạnh hắn hiệp trợ hắn đi. Việc của Phùng Quan Nhi, ta không hy vọng gây ra động tĩnh quá lớn, hy vọng nàng có thể xử lý thích đáng, chuyện nhà của các người, ta sẽ không tham dự.
Lữ Vô Song quay đầu lại liếc nhìn, ra khỏi mật thất, gặp ba người chờ đợi bên ngoài, không lên tiếng, trầm mặc đã đi ra.
Ba người nhìn nhau, sau đó bước nhanh đi tới mật thất. Viên Cương là người đầu tiên cất tiếng hỏi:
“Đạo gia, thế nào rồi?
Hắn đây là rất có chút mùi vị muốn biết mình bỏ ra có đáng giá hay không.
Ngưu Hữu Đạo đáp:
“Cần nói đều nói rồi, trong lòng ta biết rõ. Hầu Tử, từ hôm nay trở đi, nàng ta hiệp trợ ngươi xử lý sự tình của phương diện tin tức.
Viên Cương hơi sợ:
“Tin tức trước giờ của chúng ta dính tới rất nhiều cơ mật, nàng ta nếu tham gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566548/chuong-2116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.