Chương trước
Chương sau
“Nếu ta hứa hẹn với nàng ta, ta làm tròn lời hứa cưới nàng ta cũng không có gì, cũng là việc nên làm.
Viên Cương đột nhiên thốt ra một câu.
Năm ngón tay của Ngưu Hữu Đạo từ từ vò phong thư thành khối:
“Chuyện này, ngươi phải suy nghĩ kỹ.
Viên Cương chất phác nói:
“Ta một đại nam nhân, việc chiếm tiện nghi, không thua thiệt.
Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên:
“Chiếm tiện nghi gì? Ôm vào cùng nhau lăn lộn nam nhân là có thể chiếm tiện nghi rồi sao? Ta và ngươi đều không phải là tiểu dân thăng đấu bụng dạ hẹp hòi. Ý tưởng tự cho là đúng của nam nhân cũng không cần ở trước mặt ta thúi lắm. Chuyện như vậy không phải nói cái gì nam nhân chiếm tiện nghi, khiến cho nữ nhân ăn hết bao lớn thua thiệt, đó là lời lẽ sai trái.
Viên Cương nói:
“Ngươi bây giờ cũng không có biện pháp, nếu không đã sớm giải quyết rồi, sẽ không chờ tới bây giờ.
Ngưu Hữu Đạo im lặng một hồi nói:
“Ta đánh giá thấp nàng ta, sau khi tiếp xúc nàng ta mới hiểu được, người như Lữ Vô Song, thế sự với nàng ta chẳng qua cũng như thế. Nàng ta không có gì ràng buộc, chỉ có đối mặt thực tế, trên người không có yếu điểm gì có thể lợi dụng. Thân tình, hữu tình, tình thầy trò, ân oán vân vân, đối với nàng ta mà nói đều vô dụng. Cho dù là ích lợi, nàng ta rất rõ ràng nàng ta muốn chính là cái gì, có thể được là cái gì, phương pháp đối phó những người khác, đối với nàng ta đều không có tác dụng.
“Ta châm chước hết thảy sự việc xoay chung quanh nàng ta đã lâu, tạm thời thật sự có chút không biết nên làm thế nào xuống tay với nàng ta. Hiện tại xem ra, cũng chỉ có thể đối với nàng gái này dụng hình thử một lần rồi. Đợi từ từ làm rõ tình huống, chưa chắc không có biện pháp đối phó nàng ta.
Viên Cương nói:
“Nàng ta thà chết cũng không lên tiếng. Nếu nàng ta nói là sự thật, thời gian của chúng ta thật sự không nhiều lắm, tới kịp sao? Đạo gia, thật ra trong lòng ngươi đã có biện pháp tốt nhất, chỉ có điều ngươi không muốn dùng trên người ta.
Ngưu Hữu Đạo hỏi:
“Ngươi nguyện ý không?
Viên Cương đáp:
“Nếu có thể tránh khỏi cái chết cho nhiều người của Nam Châu, ta nhất định thành tâm nguyện ý, sẽ không cảm thấy miễn cưỡng.
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Tránh khỏi cái chết cho nhiều, những người kia cũng sẽ không nhớ ân tình của ngươi, có lẽ còn có thể như lời ngươi nói, cho rằng ngươi chiếm phần lớn tiện nghi. Nữ nhân kia không đơn giản, cưới nàng ta, ngươi không khác gì mang lên cho mình bộ dây cương. Ngươi suy nghĩ thật kỹ một chút đi, chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có đường lui.
Viên Cương biết đường lui mà hắn nói là gì, không phải là việc lấy hay bỏ giữa một phần nhỏ và một phần lớn hay sao, bèn quyết đoán nói:
“Đạo gia, cứ như vậy đi!
Hắn nói dứt lời xoay người mà đi.
Ngưu Hữu Đạo dựa người vào ghế sau lưng, ánh mắt lóe ra.
Viên Cương bước chân đi trước, Vân Cơ tiếp sau đi vào từ bên ngoài mật thất. Nàng ta nghe được cuộc nói chuyện của hai người:
“Ngài thật sự cam tâm bị Lữ Vô Song uy hiếp như vậy sao?
Đứng ở góc độ của nữ nhân, chuyện như vậy là cho tiện nhân Lữ Vô Song kia chiếm tiện nghi.
Thần sắc của Ngưu Hữu Đạo mơ hồ:.
||||| Truyện đề cử: Chuyện Chua Xót Của Nữ Bác Sĩ Khoa Tiết Niệu |||||
“Lữ Vô Song không muốn chết.
Đây có chút hỏi một đằng trả lời một nẻo rồi, Vân Cơ không hiểu:
“Ý gì?
Ngưu Hữu Đạo đáp:
“Sắp tai vạ đến nơi, ta ở nơi này thờ ơ, Lữ Vô Song lại không có nóng nảy chút nào, hoặc là thật sự không làm sao cả, hoặc chính là ra vẻ bình tĩnh, nàng cảm thấy nàng ta thật sự không làm sao cả sao? Nàng ta không muốn chết, sự tình có thể không nghiêm trọng như nàng ta nói đâu.
Vân Cơ thử hỏi:
“Ngài cảm thấy nàng ta có thể đang gạt chúng ta đúng không?
Ngưu Hữu Đạo đáp:
“Lần đầu tiên đường đường chính chính tiếp xúc người như thế, đích xác khiến cho ta cảm giác mới mẻ, ta cũng không quá nắm chắc, nhưng khả năng vì bảo vệ tánh mạng nói ngoa là rất lớn.
Vân Cơ kinh ngạc:
“Vậy ngài còn tha cho nàng ta được như ý sao?
Ngưu Hữu Đạo đáp:
“Tên Hầu Tử đó nếu chỉ là thứ vũ phu tầm thường, sẽ không gây ra chuyện lớn như vậy, có thể liên tục làm ra chuyện lớn có quan hệ với thực lực của bản thân hắn... Thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, phạm vào nổi lên ngốc sức lực ra, ta cũng càng ngày càng khó bảo vệ hắn, là nên có một ước thúc đối với hắn.
“Phùng Quan Nhi không được, không môn đăng hộ đối thì ta không nói, cần năng lực không có năng lực, cần đầu óc không có đầu óc, xinh đẹp đối với loại trình độ của tên Hầu Tử này mà nói, có ích gì không? Tên Hầu Tử này vốn dễ dàng vờ ngớ ngẩn, dù có kéo dài trói buộc, rất dễ dàng bị người lợi dụng, hai người làm không tốt sắp sửa phải bi tình thu tràng, tội gì phải thế chứ?
“Có một số việc ta không tiện làm với tên Hầu Tử này, nhưng vợ của hắn thì có thể, nếu không giữa huynh đệ sớm hay muộn cần phải trở mặt. Hắn không phải đối thủ của Lữ Vô Song, nhược điểm của hắn, Lữ Vô Song nhìn thấy rõ mồn một, trăm luyện thép cũng có thể khiến cho hắn hóa thành Nhiễu Chỉ Nhu. Lữ Vô Song đích xác có thể giúp đỡ hắn, cho dù là vì mình, nàng ta cũng phải bảo vệ hắn.
Vân Cơ lạnh nhạt:
“Xem ra Lữ Vô Song đã thuyết phục được ngài rồi.
Ngưu Hữu Đạo nói:
“Nàng ta nói không sai, đây cũng là điều tốt đối với tên Hầu Tử này.
Vân Cơ đã rõ, vị này vui vẻ nhìn Viên Cương và Lữ Vô Song ở cùng một chỗ, nhưng không tiện mở miệng đáp ứng, đó là lý do.
Nếu như đã làm ra quyết định, hơn nữa còn là chuyện đối với mọi người đều có chỗ tốt, Vân Cơ cũng không muốn nói thêm gì nữa, chỉ có điều trong lòng ít nhiều có chút không được tự nhiên, có cảm thấy trơ trẽn đối với hành vi của Lữ Vô Song, cũng có tâm thái giữa nữ nhân đối với nữ nhân....
Trong mật thất, Lữ Vô Song tĩnh dưỡng bên trong quay đầu lại, thấy Viên Cương bước vào, giơ tay lên che khăn lên đầu, chân tóc mới vừa mọc ra cũng không tiện nhìn.
Sau đó nàng đứng lên, đối mặt.
Viên Cương cũng đối mặt yên lặng trong chốc lát, đột nhiên nói:
“Hôn sự không thể tổ chức trắng trợn, tình thế như thế, chỉ sợ phải ủy khuất cho nàng.
Lữ Vô Song bình tĩnh nói:
“Có thể hiểu được, không cần giải thích, không có quan hệ, hết thảy giản đơn là được rồi.
Viên Cương hỏi:
“Nàng cảm thấy khi nào hợp?
Lữ Vô Song đáp:
“Thời gian cấp bách không chờ được, càng nhanh càng tốt.
Viên Cương nói:
“Không có yêu cầu gì khác, ta cũng phải đi an bài.
Đôi mắt sáng của Lữ Vô Song lóe lên:
“Có một chút yêu cầu, một chút yêu cầu bên ngoài tối thiểu.
Viên Cương thờ ơ:
“Nói đi!
Lữ Vô Song cất giọng:
“Ta biết huynh không thích ta, bất mãn đối với ta chọn lựa loại thủ đoạn này. Ta cho phép huynh gạt ta, nhưng có một vài điều huynh nhất định phải đáp ứng, sau hôn sự nhất định phải ngủ ở cùng chung. Ta nói rồi, huynh có thể gạt ta, có thể không cần làm gì đối với ta, nhưng chỉ cần cùng ở cùng một chỗ, chỗ mà huynh đi về phải là trong phòng của ta, cho dù huynh giả vờ giả vịt cũng làm dáng một chút.
Viên Cương hỏi lại:
“Có cần phải như vậy không?
Lữ Vô Song đáp:
“Đương nhiên là có, huynh đã làm chuyện tốt gì huynh biết, Yêu Ma lĩnh còn nuôi một tiểu tình nhân. Thân phận đã từng của ta huynh cũng biết, ta cũng là một người cần sĩ diện, nếu không làm sao chịu nổi?
Viên Cương có chút không nghĩ tới nữ nhân này vừa mở miệng lại lấy Phùng Quan Nhi làm ví dụ, khuôn mặt hơi lộ ra méo mó một chút. Hắn cũng có chút không biết nên như thế nào đi đối mặt Phùng Quan Nhi.
Lữ Vô Song sát ngôn quan sắc một phen, tiếp tục nói:
“Nếu như ngay cả chút biểu hiện bên ngoài lấy lệ cho người xem huynh cũng không nguyện đáp ứng, huynh cảm thấy còn có nhất định nói chuyện hôn sự gì sao?
Viên Cương dứt khoát:
“Quyết định như vậy đi.
Hắn nói xong liền xoay người rời đi.
Hết thảy đơn giản, tốc độ dĩ nhiên rất nhanh, ngày kế tiếp lại bắt đầu, bên dưới không gian dưới đất đèn treo kết lụa hồng đơn giản được trang trí lên.
Người ngoài không tiện tham gia, không làm gì khác hơn là do Vân Cơ và Quản Phương Nghi tự tay tới trang điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.