Chương trước
Chương sau
Quỷ Y giải thích thêm:
“Đạo lý dễ hiểu như thế, nói ra ngươi cũng không hiểu, nếu nói tiếp thâm ảo chút ít, ngươi càng nghe càng không hiểu. Nếu như cảm thấy lời tiểu lão nhi không thông, vậy cũng đơn giản, không ngại dùng sự thật để chứng minh. Không bằng như vậy đi, Thánh Phi có thể tìm vài phụ nữ thế tục có thai tới đây, lão phu không tiếp xúc, cũng không thi pháp dò xét, chỉ cần cho phép tiểu lão nhi dùng pháp vọng, tới gần để đánh giá. Lão phu có thể nhận ra bào thai trong bụng của những phụ nữ có thai ấy là nam hay nữ, có mang mấy tháng. Nếu sai lầm đồng loạt, không cần Thánh Phi nói thêm lời nào, lão phu nguyện dâng đầu trên cổ, không một câu oán hận.
Lời này vừa nói ra, Nguyên Phi á khẩu không trả lời được, theo bản năng liếc nhìn Vô Tướng mang đấu lạp.
Nguyên Sắc cũng theo bản năng, nhìn Vô Tướng trong giây lát, đều biết thân phận nguyên bản của vị này, chính là Quỷ Y từ nguyên Triệu quốc Kim Châu phủ thứ sử đưa về, lúc chuyện xảy ra thì chỉ có Quỷ Y dùng một cái nhìn là nhìn thấu trong bụng Hải Như Nguyệt chính là nam thai, là sự tình rất thần kỳ.
Cần phải biết ngay lúc đó Hải Như Nguyệt có ý che giấu, người ngoài căn bản không biết rằng Hải Như Nguyệt đang mang bầu. Nhưng Quỷ Y vừa nhìn đã biết, mà Hải Như Nguyệt khi đó bụng còn chưa nhô lên, Quỷ Y có thể nam thai. Kết quả sau khi sanh ra quả nhiên là một nam hài.
Nhãn lực y thuật bực này không thể không khiến cho người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Nếu không phải Quỷ Y nhắc tới pháp biện nhận như vậy, gần như ở đây đều quên mất chuyện xưa. Hiện tại vừa nhắc tới, mọi người nhớ lại liền mất đi lòng nghi ngờ quá lớn về pháp vọng của Quỷ Y.
Nguyên Phi còn có thể nói cái gì? Vả lại Quỷ Y phô trương mê hoặc dường như cũng không nói được. Dường như người ta đích xác rất có nghề, thật sự dáng vẻ rất chuyên nghiệp, thật sự muốn tỷ đấu, làm không được sắp bị mất mặt đến nơi rồi.
Vô Tướng và Vô Tâm thì biết những lời của sư phụ thuần túy là khinh người không hiểu, nhìn thấu phụ nữ đang hoài thai là nam hay là nữ cũng có thể nhìn được, nhưng nếu nói có thể vừa nhìn liền biết nhãn cầu di thực có hợp hay không, điều đó không khỏi quá khoa trương rồi a!
Thật muốn có bản lãnh đó, trước giờ sư phụ cũng không cần thiết phải lấy đi một con mắt thích hợp với Nguyên Sắc từ Tề kinh bên kia.
Nói trắng ra là, vì nhãn cầu di thực của Nguyên Sắc, bên này đã chuẩn bị xong xuôi rồi.
“Thôi được rồi được rồi, giảng đạo lý mà thôi. Nói cái gì mà dâng đầu người trên cổ đấy, không khỏi quá đáng đi. Việc kiểm tra tra Nguyên Phi coi như xong.
Nguyên Sắc phất tay áo, lão hòa giải y hệt như phủi mọi việc cho qua, quay đầu hỏi Nguyên Phi:
“Còn bao nhiêu người tương quan ở bên ngoài?
“Còn có mười mấy người, trong vòng 3 ngày có thể toàn bộ đến nơi.
Nguyên Phi trả lời rất bình tĩnh, nghe thấy không cần kiểm tra qua nàng ta, nhưng trái tim treo chưa hề buông xuống, bởi vì Quỷ Y nói nàng là hợp tốt nhất.
Nguyên Sắc:
“Ngươi sắp xếp an bài người đến cho tốt a.
Nguyên Phi:
“Vâng.
Nguyên Sắc nói khách sáo cùng Quỷ Y một câu, sau đó xoay người rời đi.
Nguyên Phi đi theo, còn quay đầu lại liếc nhìn, trong ánh mắt chứa đầy lòng oán hận.
Đợi đến không còn ai, Vô Tướng mới thấp giọng nhắc nhở một câu:
“Sư tôn, lòng dạ đàn bà là ác hiểm nhất. Chỉ sợ sau này nữ nhân đó sẽ trả thù.
“Trả thù?
Quỷ Y khá không nghĩ như vậy, cũng thấp giọng trả lời:
“Ngươi biết cái gì? Tâm thái bệnh hoạn lão phu có kiến thức hơn ngươi rất nhiều. Ngươi đừng xem nàng ta hiện tại ngang ngạnh như vậy, sẽ có lúc nàng ta quay đầu lại nhận sai. Bây giờ nàng chưa bị bệnh, đến khi bị bệnh, thương tổn, nếu muốn lấy được một con mắt của nàng ta, nàng ta quay đầu lại cầu xin ta còn không kịp, lấy gì mà báo đáp phục thù? Cho 10 lá gan nàng cũng không dám. Nếu ngay cả chút chuyện này mà vi sư cũng không nắm chắc, thì làm sao dám dễ dàng đáp ứng sư huynh ngươi, sẽ dám dựng râu trừng mắt với nữ nhân ấy?
Vô Tướng bừng tỉnh đại ngộ, đã minh bạch, khẽ gật đầu, cũng yên tâm không ít.
Vô Tâm ở cạnh đó lại thấp giọng nói một câu:
“Sư phụ, Nguyên Sắc không cho kiểm tra Nguyên Phi.
Quỷ Y nói:
“Ngươi vẫn còn thiếu kinh nghiệm từng trải thế tục. Sau này ngươi cứu chữa được nhiều người, lúc ấy sẽ hiểu. Mỹ nhân đều muốn thanh xuân mãi mãi, đế vương đều muốn trường sinh bất tử, bệnh hoạn đều muốn khôi phục như lúc ban đầu. Miệng hắn nói thật dễ nghe vô dụng, ta nói nên dùng thuốc gì thì hắn phải dùng thuốc ấy. Tiện nhân kia còn dám kêu gào với ta, nếu như đã đắc tội với người rồi, con mắt của ả ta không lấy không được, nếu không thầy trò chúng ta đừng ai nghĩ sẽ có kết cục tốt đẹp.
Hai ngày sau, Vô Tâm đã hiểu ý của sư phụ.
Hai ngày sau, đồ đệ của Nguyên Sắc, Hoắc Không chưởng lệnh của Phiêu Miễu Các hiện giờ cũng về tới đón nhận kiểm tra.
Đợi kiểm tra cũng đã kiểm tra xong rồi, Nguyên Sắc lần nữa đi tới chỗ đặt chân của thầy trò Quỷ Y hỏi kết quả như thế nào.
Quỷ Y lần nữa đẩy ra ba cái lọ có dán tên:
“Thánh Tôn có thể cân nhắc lựa chọn một cái.
Sau khi Nguyên Sắc xem qua tên trên ba cái lọ, cau mày nói:
“Vẫn là ba người lần trước hả?
Quỷ Y gật đầu:
“Đúng vậy! Người đến sau kiểm tra qua cũng không thích hợp, chỉ có ba người này hơi thích hợp một chút.
Nguyên Phi đi cùng đến, âm thầm cắn răng.
Nguyên Sắc hỏi:
“Hơi chút thích hợp? Có thể sử dụng sao?
Quỷ Y đáp:
“Ít nhất không ảnh hưởng Thánh Tôn bình thường nhìn đồ vật, nhiều lắm hơi có khó chịu, dầu gì cũng có thể dùng tới mấy năm. Có thời gian mấy năm, hẳn đủ để tìm được cái thích hợp, đến lúc đó lại đổi nữa cũng không muộn.
Nguyên Sắc nghe đau răng. Đây là cái gì, đây chính là ánh mắt, vì sao trong mắt của người này giống như thay linh kiện bàn ghế thế chứ, hắn hỏi:
“Chỉ có thể dùng mấy năm thôi sao?
Quỷ Y đáp:
“Thánh Tôn đã hiểu lầm rồi, tiểu lão nhi nói, dùng mấy năm là dưới tình huống kém nhất, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn có thể sử dụng lâu dài.
Nguyên Sắc hỏi tiếp:
“Chẳng lẽ không có biện pháp ổn thỏa hơn sao?
Quỷ Y đáp:
“Thánh Tôn, đạo lý của mọi sự vạn vật thật ra đa số giống nhau, chỉ có thích hợp nhất mới là tốt nhất. Thánh Tôn nếu không phải vội vàng, có thể cho tiểu lão nhi tìm từ từ.
Nguyên Sắc hỏi:
“Phải tìm bao lâu?
“Cái này....
Quỷ Y hơi vẻ mặt đau khổ:
“Khi nào có thể tìm được ai cũng không cách nào kết luận. Tỉ lệ cấy ghép của Thánh Địa đã coi như là cao, tìm được trong người ngoài, một trong vạn người cũng chưa chắc có thể tìm được một người thích hợp. Loại chuyện như vậy phải xem cơ duyên, có lẽ vừa đi ra ngoài là có thể tìm được, có lẽ ba năm năm năm cũng chưa chắc có thể gặp được thích hợp.
Nguyên Sắc nghiêng độc nhãn liếc nhìn Nguyên Phi:
“Ngươi cảm thấy nàng ta có thể là cấy ghép tốt nhất hay sao?
Bờ môi của Nguyên Phi cứng lại.
Quỷ Y nói:
“Chỉ dựa vào kinh nghiệm nhìn ra phán đoán, không thể làm kết luận sau cùng, có lẽ là cấy ghép hợp nhất đấy, có lẽ vẫn không bằng ba người kia, có lẽ là tiểu lão nhi nhìn nhầm, một chút tác dụng cũng không có. Có thích hợp hay không, phải làm kiểm tra xác nhận sau cùng mới được.
Nguyên Sắc lúc này vui vẻ nói với Nguyên Phi:
“Nguyên Phi, nếu không để Hắc Ly kiểm tra xem một chút, nhìn xem nhãn giới của ông ta như thế nào?
Sắc mặt của Nguyên Phi khó coi:
“Thánh Tôn, ông ta đối với thiếp có mang oán hận, kêu ông ta kiểm tra, ông ta phải nói thiếp thích hợp.
Quỷ Y trầm giọng nói:
“Thánh Phi, lời nói này của nàng không khỏi cũng quá ngoài nghề chút ít. Thứ này không phải ta nói thích hợp là có thể thích hợp, đây là chẩn trị thương bệnh, nhưng không được làm loạn nửa phần. Kết quả điều trị sau cùng như thế nào, bản thân Thánh Tôn có thể tự mình cảm nhận được, đối với chuyện như thế này có thể lừa gạt bịp bợm được sao? Thánh Phi, tiểu lão nhi và nàng không oán không cừu, nàng vì sao nhiều lần chĩa mũi dùi vào thế chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.