Đây không chỉ là lời nói suông, đến lúc đó, một khi có khả năng gây nguy hại đến bên này, Ngưu Hữu Đạo không muốn cũng phải nghĩ đến việc diệt khẩu Tây Hải Đường.
Hắn không phải Viên Cương, việc diệt khẩu, hắn hoàn toàn có thể làm được.
Tây Hải Đường nhíu mày, chuyện này không phải chuyện đùa, có một số việc không minh bạch đương nhiên là có nghi ngờ.
Vân Cơ biết một câu nói vô ý đã gây ra phiền toái, vội vàng nói tránh đi:
“Hiện tại không biết tình huống của bốn người khác, cũng không biết bốn người không vào đây sau khi biết được tình huống có thể vào đây hay không, một khi đi tới đây lần nữa, với tình huống hiện tại của Thánh La Sát sợ là sẽ gặp phải nguy hiểm.
Ngưu Hữu Đạo:
“Nhìn tình trạng khôi phục của những Điệp La Sát khác, đến khi bốn Thánh khác tới, Thánh La Sát cũng có thể khôi phục rồi. Có nhiều Điệp La Sát bảo vệ như vậy, bốn người khác muốn đắc thủ cũng không dễ dàng. Hiện nay phải xem bốn người Ô Thường có còn sống rời đi hay không trước đã.
Tây Hải Đường:
“Vậy trở về thôi! Đến lối ra hỏi đương nhiên sẽ biết có người còn sống rời đi hay không. Mà ta cũng không tiện rời khỏi Vạn Thú Môn quá lâu, bằng không cũng không tiện để giải thích.
Vừa mới nói xong, ở miệng lỗ quan sát đột nhiên có cái gì hiện lên, ba người quay đầu nhìn lại, thấy được một đôi mắt ghé vào lỗ hổng nhìn vào bên trong.
Chắc là động tĩnh nói chuyện nhất thời không chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566464/chuong-2032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.