Sau khi khép thư lại, ánh mắt Thiệu Bình Ba nghiêm túc, âm thầm cắn răng nói:
“Đây căn bản là mưu đồ đã lâu, từ lúc vừa mới bắt đầu tìm tới ta, từng bước một đã sớm nằm trong kế hoạch của đối phương rồi. Chỉ hận ta hoàn toàn không biết gì về tình huống sau lưng đối phương, lại trở thành quân cờ của người ta, đáng hận!
Thiệu Tam Tỉnh thử hỏi:
“Đại công tử, có phải báo lên hai mạng lưới kia không?
Thiệu Bình Ba trầm mặc.
...
Thiên Lam Thánh Địa gần như vắng vẻ không người, sau khi nhận được thư mà Lam Đạo Lâm đưa tới, người hầu như đều đã chạy sạch rồi.
Trong một cái lồng kim loại bên trong nhốt tám người, nữ nhi La Phương Phỉ của La Thu, thủ hạ của Ô Thường – Trưởng lão Hắc Thạch, nghĩa tử của Tuyết bà bà – Bạch Vô Nhai, thủ hạ của Nguyên Sắc – Nguyên Phi... nói chung, người có chút quan trọng với tám đại Thánh đều bị Lam Đạo Lâm tiện tay bắt tới đây.
Tám đại Thánh cũng không ngờ Lam Đạo Lâm lại đột nhiên đánh bất ngờ, không kịp tránh cho nên mới như vậy.
Mà lúc này Lam Đạo Lâm đang đứng chắp tay sau lưng phía trên lồng sắt. Ở dưới chân ông ta là nơi nhốt tám người, bất kỳ lúc nào ông ta cũng có thể dễ dàng tru diệt tám người đang bị nhốt ở đây, cam đoan không ai có thể chạy trốn.
Trước đó, tám người Đốc Vô Hư cùng nhau chạy tới, nghe đồn ở sào huyệt của mình đã xảy ra chuyện, không cần nghĩ, liền quay về luôn.
Một màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566443/chuong-2011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.