Nghe được lời này, Lam Minh có chút khẩn trương, không dám ở lại lâu nữa, chỉ có điều vẫn ngoan cố để lại một câu:
“Ta sẽ không bỏ qua cho bọn chúng!
Dứt lời phất tay áo rời đi.
Nhìn theo người biến mất ở ngoài cửa, sau đó trong miệng Thiệu Bình Ba phun ra một chữ:
“Ngu xuẩn!
Chờ một lúc, thiệu Tam Tỉnh đến báo tin:
“Người đi rồi. Đại công tử, hắn đến có chuyện gì vậy?
“Xảy ra chuyện lớn, Lam Minh bị người ta phế đi phân nửa năng lực rồi, trở thành chó nhà có tang, chúng ta bị người ta đùa giỡn...
Thiệu Bình Ba nói tình huống đại khái ra.
Thiệu Tam Tỉnh nghi ngờ nói:
“Rốt cục bên Giả Vô Quần muốn làm gì?
“Thủ đoạn của người này thâm sâu khó dò, ta cũng rất muốn biết hắn muốn làm gì, đẩy một viên đá quý giá nóng phỏng tay cho ta như thế, ta cũng không tin nếu ta có chuyện gì thì hắn có thể khá hơn!
Thiệu Bình Ba hơi nổi giận.
Sau đó lập tức ra lệnh cho Thiệu Tam Tỉnh đưa tin cho Giả Vô Quần, chất vấn xem rốt cục Giả Vô Quần muốn như thế nào, vẫn chưa hết, có phải muốn cá chết lưới rách hay không?
Gã muốn xem bên Giả Vô Quần sẽ trả lời thế nào, sau khi xác nhận xong mới tiến hành sắp xếp cho Lam Minh, bằng không cứ hồ đồ bị người ta chơi chết cũng không biết có chuyện gì.
Nói thật, liên tiếp chịu thiệt trong tay Giả Vô Quần, Giả Vô Quần muốn làm gã liền làm, ngay cả nói cũng không được nói, quả thực như gã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566441/chuong-2009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.