Cuối cùng đến cửa kho báu và kêu lên:
“Xương Đức, mời Xuyên Dĩnh tiên sinh vào đi.
Oong! Cửa lớn của kho báu lại mở ra, Xương Đức ở ngoài cửa mời. Nhiếp Chấn Đình cũng ở bên trong cửa đưa tay mời:
“Xuyên Dĩnh tiên sinh, mời tiên sinh đi theo ta.
Mọi người đi vào đều thấy được cửa lớn mật thất đã rộng mở, Xuyên Dĩnh gật đầu và đi theo ông ta vào trong.
Vừa tiến vào mật thất của kho báu, bọn họ phát hiện bảo quang bên trong là do mấy viên dạ minh châu đặt ở hai bên phát ra. Trên đài chính giữa để một cái đỉnh sắt màu đen vuông vắn.
Xuyên Dĩnh bước nhanh về phía trước, vòng quanh cái bàn và nhìn chằm chằm vào cái đỉnh kia, phát hiện phía trên khắc Sơn Hà Phù chạm trổ với khí thế hùng hồn, có vài phần phong thái của Sơn Hà đỉnh.
Sau khi xem xong, đưa tay ở trên chạm đến một trận, phương ngẩng đầu hỏi:
“Đây là Sơn Hà đỉnh sao?
Nhiếp Chấn Đình nặn ra một nụ cười nói:
“Không sai, chính là Sơn Hà đỉnh.
Hai tay Xuyên Dĩnh vung vẩy một chút, ngạc nhiên nói:
“Một cái đỉnh vuông nhỏ như vậy lại là Sơn Hà đỉnh trong truyền thuyết sao?
Trì Thanh Lệ cười nói:
“Người chưa thấy qua có thể sẽ cảm thấy nó hẳn là rất lớn, nhưng trên thực tế chỉ có kích thước nhwvaayj thôi.
Xuyên Dĩnh lại dùng hai tay nâng đỉnh lên và gật đầu:
“Nhìn cẩn thận, ánh sáng màu đen chớp hiện lại biết rất quan trọng rồi!
Mọi người cười gật đầu.
Xuyên Dĩnh ôm đỉnh lật qua lật lại nhìn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566396/chuong-1964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.