Vân Cơ nhìn chằm chằm tấm biển, nói thầm:
“Chữ viết giống với ở nhân gian... Đại Lôi Âm Tự! Cái tên thật là khí phái!
Viên Cương đột nhiên thử hỏi Ngưu Hữu Đạo một câu:
“Đạo gia, Đại Lôi Âm Tự này là Đại Lôi Âm Tự kia sao?
Nếu như đời trước chắc chắn gã sẽ cho rằng là giả, nhưng sau khi đi tới thế giới tu hành này, tận mắt thấy được những việc quỷ quái thì gã cũng không có nắm chắc.
Ngưu hữu Đạo:
“Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?
Viên Cương:
“Lẽ nào nơi này chính là nơi trong truyền thuyết? Nếu là thật, Phật Pháp vô biên trong truyền thuyết sao lại biến thành như vậy?
Vân Cơ quay đầu lại hỏi:
“Truyền thuyết gì? Sao ta chưa nghe nói tới?
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu thể hiện mình cũng không hiểu, cũng cau mày lẩm bẩm:
“Trầm Phật địa... Trầm Phật địa... cách giải thích này quả nhiên có chút đạo lý...
Buông tiếng thở dài, lại ngắm nhìn bốn phía:
“Mọi người quan sát xa hơn xem xem có thể phát hiện ra gì nữa không.
Ba người tách ra đi tìm kiếm.
Nhưng đều không tìm được cái gì hữu dụng, thứ then chốt đã có nhưng ba người đều khó nhìn ra manh mối gì.
Cuối cùng, ba người tập hợp lại trước vực sâu vạn trượng nứt ra ở giữa ngọn núi, gió trời thổi vù vù.
Vân Cơ chợt bay lên không, quan sát từ trên cao một lúc rồi hạ xuống, thán phục nói:
“Không chỉ mình ngọn núi này mà toàn bộ dãy núi vắt ngang dường như bị sức mạnh gì đó bổ ra. Dãy núi rộng chừng trăm dặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566387/chuong-1955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.