Huyền Vi lại giãy dụa, nhưng Hạo Thừa cảnh cáo:
“Ngọc Thương đã đến kinh thành, Tần quốc coi địa bàn Vệ quốc như đường lui, ngươi không gấp sao?
Huyền Vi lập tức không giãy dụa, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau.
Bỗng nhận ra tay đối phương lại sờ chỗ không nên, Huyền Vi cắn răng nói:
“Thả ta ra!
Tay Hạo Thừa liên tục bóp lấy ngực nàng.
“Muốn ta giúp ngươi, thì đừng hứa hẹn không, trước tiên cho chút ngon ngọt lại nói. Ngày mai, ta muốn đi thôn trang ngoại thành, hầu hạ ta cao hứng, chuyện gì cũng dễ nói, bằng không, hứa hẹn đầu môi này thì tìm người khác đi! Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu muộn, bên Ngọc Thương bàn xong xuôi, các triều thần lại muốn đổi ý cũng không được.
Dứt lời lại ở trên mông nàng bóp một cái, sau đó đẩy ra, xoay người rời đi.
“Ngày mai ta muốn tận hứng, ta không muốn nhìn thấy gia hỏa chướng mắt kia!
Huyền Vi sầu lo đứng đó, Ngọc Thương tới để nàng lòng như lửa đốt...
Sáng sớm hôm sau, đoàn xe và hộ vệ chờ đợi ở cửa vương phủ.
Hạo Thừa tĩnh tọa ở trong xe ngựa, cũng nhắm mắt chờ.
Màn xe đột nhiên xốc lên, Huyền Vi lên càng xe, tiến vào xe ngựa ngồi xuống.
Đoàn xe xuất phát.
Hạo Thừa nở nụ cười, đến gần nàng, lại đưa tay ôm vòng eo của nàng.
“Vẫn ngoan ngoãn đến rồi, ta còn tưởng ngươi không đến.
Thần sắc của Huyền Vi rõ ràng có chút bối rối, cuống quýt đẩy hắn ra, ánh mắt liếc về phía cửa sổ.
Hạo Thừa ý thức được không đúng, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566352/chuong-1920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.