Nhìn thấy người xa lạ ngồi xổm ở trước mắt, hắn cho rằng bản thân còn ở trong thẩm vấn, trong ánh mắt lộ ra hung ác như dã thú, vung cánh tay lên đánh!
Đùng!
Ngưu Hữu Đạo bắt được tay hắn, tuy tỉnh táo nhanh, nhưng vẫn quá suy yếu, bị Ngưu Hữu Đạo ném trở về.
“Ơ! Còn có khí lực đánh người, tinh thần không tệ lắm nha.
Vừa nghe được thanh âm này, nhìn lại ánh mắt đối phương, Viên Cương sửng sốt.
“Đạo...
Mới mở miệng, dường như trong nháy mắt cảnh giác, nhìn chung quanh, không biết thân ở nơi nào, nhìn thấy Phùng Quan Nhi hôn mê, cũng nhìn thấy Triệu Hùng Ca, lúc này mới yên tâm gọi ra.
“Đạo gia, ngươi làm sao... nơi này là nơi nào?
Nhớ tới mình còn ở trong giam cầm, chẳng biết vì sao sẽ xuất hiện ở đây, cũng không biết vì sao Ngưu Hữu Đạo có thể xuất hiện ở trước mắt mình.
Ngưu Hữu Đạo thu hết phản ứng của hắn vào đáy mắt, cười lạnh.
“Xem ra còn không có hồ đồ.
Trong tay bóp nát một viên thuốc, bóp miệng đối phương, nhét Thiên Tế Đan vào miệng, lòng bàn tay vỗ một cái, Thiên Tế Đan chui vào bụng đối phương.
Có thể nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo, đối với Viên Cương nhận hết dày vò mà nói, thực sự là rất mừng rỡ, còn tưởng đời này sẽ không còn được gặp lại.
Không để ý tới Phùng Quan Nhi là chuyện gì xảy ra, bị đồ vật nuốt xuống k1ch thích, muốn giẫy giụa bò lên, nhưng bàn tay đau đớn làm hắn khó chịu, th ở dốc nói:
“Đạo gia, này là chuyện gì xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566344/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.