Nghiêm Lập kỳ lạ nói.
“Viên Cương, sao ngươi đến đây?
Hắn đã xui xẻo quá rồi, rút thăm trúng nên phải đến, không ngờ ở đây còn gặp được Viên Cương.
Viên Cương chẳng thấy người này tốt đẹp gì, nên không quan tâm.
Lúc này Toàn Thái Phong mới hỏi Nhạc Quang Minh.
“Nhạc hữu sứ, có chuyện gì vậy?
Còn có một Tả sứ ở Đại Nguyên Thánh Địa.
Một người tọa trấn nhân gian, một người tọa trấn Thánh Cảnh, đều là phụ tá của Hoắc Không, nếu Hoắc Không không ở đây thì có thể giúp hắn canh chừng một tay.
Nhạc Quang Minh không muốn dây dưa với đám người này.
“Đây không phải là chuyện các ngươi nên hỏi.
Toàn Thái Phong lập tức bất mãn, nói.
“Nhạc hữu sứ, chúng ta là người đốc tra nơi này, đều là chức trách, mong rằng ngươi phối hợp.
Nhạc Quang Minh nói.
“Không thể nói ra được, hắn là người Thánh Tôn muốn tìm, nếu các ngươi muốn biết cái gì, có thể trực tiếp đưa tin hỏi Thánh Tôn.
Nghe được là ý của Cửu Thánh, mọi người đều rất ngạc nhiên, Cửu Thánh đưa Viên Cương đến đây làm gì? Bọn họ nhanh chóng nhường đường, không ngăn lại hỏi nữa.
Nhưng vừa lướt qua đám người, đã có mấy phi cầm tọa kỵ từ trên trời bay xuống, một đám người bước đến, vừa vặn chặn đường đám người Nhạc Quang Minh.
Người đi đầu không phải ai khác, chính là Hoa Mỹ Như!
Viên Cương nhìn chằm chằm nàng, mà Hoa Mỹ Như cũng cười như không cười nhìn hắn, trong nụ cười ẩn chưa hận ý khắc cốt ghi tâm, có thể nói là kẻ địch gặp nhau.
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566319/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.