Thiện Hải Long:
“Lời này của tiên sinh dường như lộ ra bất mãn, nói vậy nàng hẳn là nói ta leo lên phú quý vứt bỏ nàng đi?
Ngưu Hữu Đạo:
“Nhắc tới Kim Tước... thật đúng là nói như vậy.
Thiện Hải Long than thở:
“Sự tình đã qua, nếu nàng nói như vậy, vậy để nàng nói như vậy đi, ta cũng không hận nàng.
Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu nhìn hắn.
“Sao, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác sao?
Thiện Hải Long lắc đầu.
“Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, xấu hổ nhấc lên, không nói cũng được.
Ngưu Hữu Đạo:
“Chẳng lẽ nàng còn lừa dối ta sao?
Thiện Hải Long không rõ:
“Lừa dối?
Ngưu Hữu Đạo:
“Sở dĩ ta có ấn tượng, là bởi vì lúc đó nàng chiêu đãi không tệ, sau khi tố khổ, ta từng đáp ứng nàng, có cơ hội gặp ngươi sẽ giúp nàng xả giận, cho ngươi chút giáo huấn, lẽ nào là lừa dối ta, muốn mượn tay ta?
Lời này vừa nói ra, làm trong lòng Thiện Hải Long căng thẳng, hoá ra gọi mình qua một bên là muốn dạy dỗ mình.
Sở dĩ hắn chạy đến nơi này ở lại, cũng là vì Mao Lư Sơn Trang a.
Thời điểm Ngưu Hữu Đạo mời chào đám người Hắc Mẫu Đơn hắn không biết, sau đó danh khí của Ngưu Hữu Đạo lớn dần, Hắc Mẫu Đơn, Lôi Tông Khang, Đoạn Hổ và Ngô Tam Lưỡng ở bên người Ngưu Hữu Đạo, tùy tiện cái nào cũng danh chấn thiên hạ, lần này mới phát hiện đám người Hắc Mẫu Đơn đi theo Ngưu Hữu Đạo, bắt đầu có chút quan tâm.
Mới đầu cũng không có gì, huống chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566282/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.