Chờ đến hắn đặt cơ sở vững chắc, tay cầm quyền thế, nói dễ nghe một chút là có thể cao cao tại thượng, Hắc Mẫu Đơn lại không có cơ hội nhìn thấy một màn này, càng không cần nhắc tới hưởng thụ.
Hắn vĩnh viễn không quên được một màn trên biển rộng kia, người nằm ở trong ngực hắn dần dần không có động tĩnh, không quên được cảm giác gió biển thổi mái tóc nàng quất ở trên mặt hắn.
Nữ nhân kia đến chết cũng không nói cho hắn danh tự của hai nam nhân kia, có lẽ là không muốn nhắc lại, có lẽ là không muốn gây phiền toái cho hắn, bất kể là trưởng lão Vạn Thú Môn Triều Kính, hay con rể của Hàn quốc Đại Tư Mã Kim Tước, nàng không trêu chọc nổi, ở trong mắt nàng, khi đó Ngưu Hữu Đạo cũng không thể trêu chọc.
“Xin hỏi Ngô tiên sinh là cao nhân phương nào?
Có lẽ ý thức được Ngưu Hữu Đạo lạnh nhạt, Thiện Hải Long bỗng phát ra tiếng hỏi dò.
Tâm tư của Ngưu Hữu Đạo bị kéo trở về, lạnh nhạt nói:
“Vẫn là không nói mới tốt.
“Ây...
Thiện Hải Long có chút lúng túng, trên mặt cố nặn ra ý cười.
Ngưu Hữu Đạo:
“Thiện tiên sinh ở trong Thiên Hành Tông sao?
Thiện Hải Long:
“Thiên Hành Tông là nơi sinh hiền tài, ngưỡng mộ đến cực điểm, sống nhờ thanh tu mà thôi.
Ngưu Hữu Đạo à lên một tiếng.
“Nói vậy Thiện tiên sinh tương đối quen thuộc Thiên Hành Tông, có thể dẫn dắt Ngô mỗ đi dạo một chút hay không?
Thiện Tiên Nhi bỗng nhấc tay nói:
“Ngô tiên sinh, ta quen thuộc hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566281/chuong-1849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.