Ngưu Hữu Đạo đáp.
“Quận chúa thứ lỗi, tại hạ chỉ là thủ hạ bên người Vân sơn chủ, chưa bao giờ rời xa sơn chủ nửa bước, chỉ làm việc, không nói nhiều, cũng không thăm dò lung tung, thực không biết trả lời quận chúa như thế nào. Sơn chủ đả tọa tu luyện cũng sắp tỉnh rồi, ta phải trở về, nếu như quận chúa không có phân phó khác, tại hạ trở về trước.
Nói xong xoay người rời đi.
Thương Thục Thanh đột nhiên thất lễ, vội vàng đưa tay cản lại.
Ngưu Hữu Đạo trầm giọng nói:
“Xin quận chúa tự trọng, thân phận của quận chúa còn không hù dọa được ta!
Thương Thục Thanh buông tay, nhưng dịch bước ngăn ở phía trước.
“Còn có một chuyện muốn thỉnh giáo tiên sinh.
Ngưu Hữu Đạo rõ ràng không cao hứng.
“Nói!
Thương Thục Thanh:
“Ta biết người tu hành có pháp lực thông thiên, giỏi về cải biến dung mạo, nhìn khuôn mặt tiên sinh biểu cảm đông cứng, không biết có phải dịch dung hay không, nếu có, quen biết tức là hữu duyên, Thanh nhi có thể may mắn nhìn thấy chân dung của tiên sinh hay không?
Điểm này nàng nói không sai, mặt nạ gì đó phàm nhân muốn đeo cũng rất khó khăn, nhưng đối với tu sĩ lại cực kỳ đơn giản, thi pháp một chút là có thể dễ dàng sử dụng.
Lấy xuống mặt nạ? Này quả thực là chuyện cười, Ngưu Hữu Đạo làm sao có khả năng ở trường hợp này lấy xuống mặt nạ, trầm giọng nói:
“Việc riêng tư cá nhân, quận chúa không khỏi làm người khác khó chịu, xin tránh ra, bằng không đừng trách ta đắc tội!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566195/chuong-1763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.