Ngưu Hữu Đạo:
“Chúng ta đi đến một bước này, trong Thánh cảnh không thể bỏ đi không thèm để ý. Ngươi cũng biết, ta ở trong Thánh cảnh còn có liên hệ, vì hành sự thuận tiện, trong Thánh cảnh nhất định phải có người của chúng ta. Cho nên cần xếp người đáng tin vào, theo lý thuyết, ta muốn dùng người của mình mới càng yên tâm hơn, đáng tiếc người Mao Lư sơn trang của ta không thể đại biểu Tử Kim Động vào, bằng không ta sẽ không nhắc sự tình này.
Cung Lâm Sách trầm giọng nói:
“Ngươi muốn hắn tiến vào làm chuyện gì?
Chung Cốc Tử cũng dựng thẳng lỗ tai lên, rất quan tâm.
Ngưu Hữu Đạo:
“Hiện tại nào biết sẽ có sự tình gì, chỉ có thể nước đến chân mới bắt đầu dùng. Người không lo xa tất có phiền gần, chúng ta nhất định phải sớm bố cục. Chưởng môn, phái người tiến vào, một khi liên quan đến cơ mật bắt đầu dùng, người khác ngươi có thể yên tâm sao? Ngươi dám dùng sao?
Cung Lâm Sách rơi vào trầm mặc, một hồi lâu mới từ từ nói:
“Sự tình này không dễ xử lý, thật muốn để hắn tiến vào mà nói, hiện tại mục đích của chúng ta vẫn không thể để Nghiêm Lập biết, mà ai cũng biết Nghiêm Lập là người của ta, nếu ta ngay cả người của mình cũng không bảo đảm được, phía dưới sẽ nhìn thế nào?
“Chuyện nhỏ!
Ngưu Hữu Đạo xua tay.
“Ta có một kế dâng cho chưởng môn, bốc thăm là được! Công bằng công chính, Nghiêm Lập rút trúng cũng không thể nói gì được.
Cung Lâm Sách:
“Ngươi là nói gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566174/chuong-1742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.