“Cự An, ta có việc mật đàm với Chung lão, ngươi đi ra bên ngoài nhìn, không cho phép bất kỳ người nào tới gần, không cho phép bất kỳ người nào dòm ngó.
Cự An liếc nhìn Chung Cốc Tử, không đạt được bất kỳ đáp lại, chỉ có thể khom người nói:
“Vâng!
Nhưng lúc đi tới cửa, bỗng nghe Cung Lâm Sách nói.
“Đóng cửa lại.
Cự An dừng bước xoay người nhìn xem, thấy Chung Cốc Tử vẫn không có biểu thị, đành phải khom người lĩnh mệnh.
“Vâng!
Lùi về sau hai bước, xoay người ra cửa, tiện thể đóng kín đại môn.
Không cho phép bất kỳ người nào nghe lén, Cự An tự giác đi ra mái hiên, xuống bậc thang đến đất trống bên ngoài, đứng xa một chút.
Trong phòng, vừa đóng cửa, ánh sáng giảm đi không ít, trên trần nhà phóng xuống một cột sáng, vừa vặn chiếu vào vị trí của Cung Lâm Sách, mà Chung Cốc Tử thì như ẩn thân ở trong bóng tối, làm người nhìn có chút không rõ ràng.
Cung Lâm Sách không nhúc nhích, tĩnh lặng nhìn Chung Cốc Tử thân ở trong bóng tối, sắc mặt rốt cục toát ra một chút phức tạp, tâm tình cũng rất phức tạp, thám tử Phiêu Miểu Các? Vị Thái Thượng trưởng lão này đức cao vọng trọng, được toàn bộ Tử Kim Động kính trọng vậy mà là thám tử của Phiêu Miểu Các?
Nếu thật như vậy, vị này ở trong bóng tối khống chế bao nhiêu lần quyết định trọng đại của Tử Kim Động, để Tử Kim Động tổn thất bao nhiêu?
Hắn cảm thấy Ngưu Hữu Đạo không có khả năng nói loạn, mười có tám chín phần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566170/chuong-1738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.