Thư trình báo thứ nhất liên quan đến Huyền Diệu. Thư trình báo thứ hai liên quan đến Long Phiếm Hải. Thư trình báo thứ ba không có khả năng không liên quan đến y.
Y không nhận thư, bình tĩnh nhìn vào bàn cờ, hỏi: “Chuyện gì?”
Hoàng Ban nói: “Trong thư không nói.”
Quân cờ trong tay Đinh Vệ hạ xuống: “Biết rồi.”
Hoàng Ban cáo lui, lúc lui ra còn liếc nhìn Lam Minh, người đã giết chết Long Phiếm Hải.
Lam Minh cũng chú ý đến cử động không bình thường của Đinh Vệ vừa rồi, sau khi đánh xuống mấy quân cờ, hắn ta cười nói: “Đinh huynh hạ cờ có vẻ qua loa, xem ra có tâm sự.”
Đinh Vệ nói: “Ngưu Hữu Đạo đến đây ba ngày, đã liên tiếp phát ra ba thư trình báo.”
“Còn có thư trình báo thứ ba?” Lam Minh kinh ngạc, nhìn chung quanh, cơ thể chợt nghiêng về phía trước, thấp giọng hỏi: “Bên này của ngươi có chuyện gì vậy?”
Nghe xong, Đinh Vệ xác nhận người này quả nhiên không biết nội dung trình báo thứ ba, cảm thấy không cần thiết phải nói chuyện này nữa, liền cho tay vào bát cầm một quân cờ đặt xuống bàn cờ; “Thánh Tôn triệu kiến, không muốn dở dang cũng không được. Lam huynh cứ tự nhiên, ta đi trước một bước.” Nói xong, y đứng dậy, cứ thế mà đi.
Lam Minh đưa mắt nhìn theo, sau đó ánh mắt nhìn vào bàn cờ, lấp lóe không yên.
Long Phiếm Hải chết rồi, bị treo xác thị chúng, khiến cho toàn bộ người trong thành Vấn Thiên phải kinh động.
Các thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565979/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.