Thật ra, tình huống của Ngưu Hữu Đạo cũng rất nguy hiểm. Trong tình thế như vậy, chẳng những phải đảm bảo cho bản thân, còn phải nghĩ biện pháp bảo đảm cho những người khác, xác thực cũng đã tiêu hao không ít tâm huyết của Ngưu Hữu Đạo.
Chỉ là Côn Lâm bắt cá hai tay như vậy cũng chẳng phải chuyện tốt, người khổ cũng chỉ có y mà thôi.
Ngưu Hữu Đạo có thể cho y thời gian, có thể tha thứ cho y, nhưng Thiên Hỏa giáo sẽ không tha thứ.
Nghe xong, mọi người không khỏi hoảng sợ. Thái Thúc Sơn Hải hoài nghi hỏi: “Ngươi nói chấp sự Yêu Hồ ti chẳng những mang rượu thịt đến nhà cầu kiến, mà còn ở ngoài cửa chờ thông báo?”
Côn Lâm nhìn phản ứng của Lư Diệu, thấy ông ta cũng có nghi ngờ này, lập tức trả lời: “Đúng vậy.”
Thái Thúc Sơn Hải hỏi tiếp: “Hắn và chấp sự Yêu Hồ ti là người quen biết cũ?”
Côn Lâm đáp: “Ta cũng không biết, nhưng vị chấp sự này rất nhiệt tình với hắn. Rượu thịt cũng toàn là đồ ngon, nhưng hình như là mới quen, vì hai người khách sáo với nhau, gọi nhau là huynh đệ.”
Thái Thúc Sơn Hải hỏi: “Bọn họ đã nói với nhau những gì?”
Côn Lâm lắc đầu: “Chỉ nghe mấy lời khách sáo, ta ở một bên không thích hợp lắm nên cáo từ trước, bọn họ nói gì nữa thì ta không biết.”
Thái Thúc Sơn Hải ném cho Lư Diệu một ánh mắt. Lư Diệu lập tức hỏi: “Côn Lâm, ngươi không lừa ta chứ?”
Côn Lâm đáp: “Những gì nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565970/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.