Vì lẽ đó, có vấn đề gì cũng phải giải quyết ngay, không cho kéo dài.
"Trưởng lão, chúng ta đi nộp thành tích đi!" Tần Quan nhắc nhở.
Hoàng Ban đã tổ chức người kiểm kê thành tích tỉ thí. Lần lượt có người tiến lên giao ra thu hoạch.
Tần Quan và Kha Định Kiệt biết thành tích của mình không tốt, nhưng hai người cảm thấy không sao cả, vì có Ngưu trưởng lão ở đây. Ngưu trưởng lão còn có thể đối đầu với người của Phiêu Miễu các, họ tất nhiên không cần phải sợ.
Phần can đảm này của họ tới từ Ngưu trưởng lão, nhưng lại không biết Ngưu trưởng lão đang phải yên lặng chịu đựng điều gì.
Không chỉ hai người họ, bao gồm rất nhiều người bên ngoài chỉ nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo công thành danh toại, chỉ nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo sáng sủa ngời ngời, nhưng chân chính biết hắn đi tới bây giờ đã phải chịu đựng bao nhiêu lại có được mấy người?
"Các ngươi hãy đi trước!" Ngưu Hữu Đạo mỉm cười nhấc cằm ra hiệu.
Mọi người ngạc nhiên quay đầu lại, Phù Hoa cười nói:
"Đi cùng đi."
Ngưu Hữu Đạo vẻ bình tĩnh, nhưng ngữ điệu nói không cho phép nghi ngờ:
"Các ngươi hãy đi trước!"
Thấy hắn như thế, mọi người cũng không nói thêm gì, đi theo đoàn người về phía trước. Ngưu Hữu Đạo rơi xuống sau cùng.
Ngưu Hữu Đạo có ý định lùi về sau cùng để quan sát động tĩnh chung quanh. Hắn phát hiện Ngao Phong dường như có ý định tới gần hắn.
Ngao Phong không tìm tới, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565943/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.