Bây giờ, Tử Kim động nắm giữ quyền lên tiếng rất lớn ở nước Yến, ngay cả Tiêu Dao cung và Linh Kiếm sơn cũng không thể không nể mặt Tử Kim động. Ông ta sao có thể để cục diện này xoay chuyển chứ?
“Ngươi đi theo ta.” Cung Lâm Sách nói với Ngưu Hữu Đạo, sau đó bước sang một bên.
Ngưu Hữu Đạo trừng mắt, giơ ngón giữa với Nghiêm Lập, sau đó mới theo Cung Lâm Sách rời đi.
Ở đây, ngoại trừ Viên Cương, không ai biết hàm nghĩa của ngón giữa đó là gì. Nghiêm Lập có nhìn cũng không hiểu, nhưng ông ta đoán chắc nó cũng chẳng có ý gì tốt. Đã như vậy mà còn có thể chúc phúc hay sao? Tuy nhiên, ông ta lại không tìm được cái để đáp trả.
Dưới gốc cây đại thụ, xung quanh không có những người khác, Cung Lâm Sách hỏi: “Ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi định làm lớn chuyện này?”
Ngưu Hữu Đạo hiểu ý của ông ta. Trước mặt mọi người dẫn hắn sang một bên bàn chuyện, chính là muốn hai bên lộ ra át chủ bài, thể hiện sự sâu cạn của cả hai. Có thể giải quyết được hay không chỉ bằng một câu nói.
Hắn nói thẳng: ‘Chưởng môn, từ lúc Mao Lư biệt viện đến Tử Kim động đến nay, chúng ta vẫn luôn giữ quy củ. Lần này là ai gây nên, trong lòng mọi người đều biết rõ.”
Cung Lâm Sách nói: “Ngươi không thể nói như vậy, trước khi chân tướng sự việc còn chưa rõ ràng, cảm giác của ai cũng chỉ là ảo giác. Chân tướng gì cũng có thể tồn tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565882/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.