"Vâng!" Hai người kia cười đồng ý.
Bước chân Cự An hơi chậm lại. Đừng nói là Quản Phương Nghi đang nhướng mày nhìn theo, dù là bản thân y cũng có thể nghe thấy. Người ngoài? Người ngoài ở đâu ra? Đơn giản mà nói chính là mấy người của biệt việt Mao Lư. Tên kia nói vậy là muốn ngăn cản người của biệt viện Mao Lư lui tới Quy Miên các. Nếu Cự An không chủ động tới, người của biệt viện Mao Lư sợ là sẽ không có cách nào liên hệ với Quy Miên các.
Nhưng y không có quyền quản những việc này, nên Cự An tiếp tục cất bước rời đi.
Quản Thanh Nhai quay đầu lại nhìn chằm chằm sau lưng Cự An, cười lạnh một tiếng. Tiện đà, gã quay sang dán mắt nhìn Quản Phương Nghi, chỉ vào mặt đất dưới chân bà ta, cảnh cáo:
"Ai bảo ngươi chạy tới, chưa được phép, người của biệt viện Mao Lư không được tự ý chạy loạn trong Tử Kim động. Ngươi có biết quy định không?"
Quản Phương Nghi cười nói:
"Đương nhiên có biết quy định, mà ta chưa hề chạy loạn. Nơi này còn trong phạm vi đi đứng của chúng ta."
Tuy Tử Kim động đã định ra phạm vi hoạt động của người trong biệt viện Mao Lư, nhưng còn chưa đến mức ép họ phải co người trong tường viện không cho chạy ra khỏi cửa. Nếu thật sự dám ràng buộc như vậy, lúc trước Ngưu Hữu Đạo đã không đồng ý. Cả khu vực lớn quanh biệt viện này và một ngọn núi phía sau biệt viện đều là khu vực sinh sống cho người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565863/chuong-1431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.