Nếu Ngưu Hữu Đạo nghe thấy câu nói này, được biết tên của mình lại được đường đường Thánh Tôn của Thánh địa Đại La nhắc đi nhắc lại nhiều lần, có khi hắn lại cảm thấy vui mừng.
Nhưng Toa Như Lai đang khó khăn vô cùng. Ông ta muốn nói là để dạy dỗ Ngưu Hữu Đạo một trận cũng không được, muốn nói giết Ngưu Hữu Đạo thì lại quá dễ dàng, bảo ông ta phải giải thích thế nào đây?
Thấy Toa Như Lai chậm chạp không nói ra được, La Thu từ tốn nói:
"Sự đã xảy ra thì tất phải có nguyên nhân. Vì sao thì trong lòng ngươi biết rõ ràng. Ngươi không nói ra được, vậy chỉ có một khả năng là không tiện nói ra miệng. Vậy ta có thể hiểu là vì trong lòng ngươi có ý kiến gì đó với Ngưu Hữu Đạo, có suy nghĩ không tiện để người ngoài biết? Trước mặt ta không nói gì, vậy ta có thể cho rằng đó là một suy nghĩ không tiện nói với ta. Sẽ là ý tưởng gì đây, muốn gạt ta sao?"
Lời này thực sự muốn chọc vào tim người ta, Toa Như Lai cuống quít giải thích:
"Sư phụ, con không có ý gì khác, thuần túy là trùng hợp mà thôi."
La Phương Phỉ nghe mà cũng hãi hùng khiếp vía. Phải giải thích, không giải thích là không xong, sẽ xảy ra chuyện, nên nàng ta vội vàng nói:
"Phụ thân, không như phụ thân nghĩ đâu. Sư huynh thật sự không biết chuyện, là con gạt sư huynh gây ra."
"Con bé đang nói chuyện giúp ngươi, ngươi nói xem ta có muốn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565860/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.