Đinh Vệ chính là một trong các đệ tử đầu tiên của chí vị Chí Tôn. Nếu Đinh Vệ ở đây, y chưa chắc đã nể mặt nàng ta. Ai ngờ Đinh Vệ lại vắng mặt, đúng là bớt đi nhiều chuyện cho nàng ta. Ở đây tất nhiên không có ai có thể cản nàng ta.
Không ai làm chủ, vậy thì ai dám cứng rắn cản trở nàng ta?
Nhân viên các phái trong các viện lớn đều xông ra cửa, trơ mắt nhìn Ngưu Hữu Đạo bị mang đi. Không ai hiểu rõ tình thế hiện giờ.
Đám Phù Hoa lập tức chạy tới gian phòng của Ngưu Hữu Đạo, hỏi hai người Tần, Kha rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Hai người cũng không biết.
Hai người nghĩ đến lời dặn dò của Ngưu Hữu Đạo, nếu hắn không có đây thì phải nương tựa vào nhóm người đối diện, vậy nên đã kể lại tình huống vừa nãy.
"Muốn đưa Ngưu Hữu Đạo rời Thánh cảnh, cho Ngưu Hữu Đạo về Tử Kim động?"
Hồng Cái Thiên kinh ngạc, biểu thị hoài nghi nói:
"Thật hay giả?"
Tần Quan: "Chúng ta cũng không biết chân tướng ra sao."
"Đi, đi xem xem." Phù Hoa nói. Cả đám bay lên nóc nhà, giương cao tầm mắt nhìn xem.
Lối ra vào Thánh cảnh ở ngay gần đỉnh núi, địa thế lại cao hơn bên này, từ trên nóc nhà là có thể dễ dàng nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo có thật tới lối vào hay không.
Thấy thế, không chỉ mấy người bọn họ mà những người của môn phái khác cũng bay lên nóc nhà, muốn nhìn xem những người kia đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565857/chuong-1425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.