“Nhất định trong lòng mọi người đang suy đoán, rốt cuộc là rèn luyện cái gì? Ta biết cũng không quá nhiều. Tất cả vẫn còn chưa định, cứ đi một bước nhìn một bước thôi. Không nói về sau, chỉ nói trước mắt, rèn luyện sẽ bắt đầu từ bây giờ.” Sau đó y nắm tay lại, đốt ngón tay gõ thùng thùng xuống bàn mấy cái: “Phát đồ cho các vị Trưởng lão.”
Bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân. Một đám người Phiêu Miểu các bước vào, trực tiếp bước đến trước mặt mọi người, phát bút mực cho hai mươi tám vị Trưởng lão.
Rõ ràng là muốn bọn họ viết thứ gì đó. Mọi người nhìn nhau, đám người Triều Kính lại lén lút nhìn Ngưu Hữu Đạo, muốn nhận được ám chỉ, xem là cần phải làm gì.
Nhưng Ngưu Hữu Đạo nhìn thấy giấy bút trên bàn, trong lòng cũng cảm thấy khó hiểu. Muốn làm gì chính bản thân hắn còn không biết, làm sao ám chỉ được cho người khác.
Sau khi phát giấy bút xong, các thành viên Phiêu Miểu các nhanh chóng rời đi.
Thấy đồ vật chỉ được phát cho các Trưởng lão, các đệ tử ngồi sau đều thở phào nhẹ nhõm.
Các Trưởng lão đang ngồi, trong lúc ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Đinh Vệ lên tiếng: “Các vị ở các môn phái, các nước, hoặc bốn biển, bối cảnh thế lực của các vị đều được phân đất phong hầu khắp nơi, hiệp trợ Phiêu Miểu các quản lý thiên hạ. Quy tắc này đã có lâu như vậy, mọi thứ tất sẽ có vấn đề. Chẳng lẽ những gì Phiêu Miểu các làm đều sẽ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565848/chuong-1416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.