Tại kiến trúc trung ương thành thị dạng vòng tròn này có một vùng đất bằng phẳng. Vùng đất này được một cái vòm sáng dao động dạng bán cầu úp ngược lên trên. Thỉnh thoảng lại có người tiến vào rồi biến mất sau màn sáng dao động, cũng có người từ trong màn sáng đột nhiên xuất hiện. Người ra người vào khiến dao động dập dờn liên tục.
Nơi này được gọi là đảo Thánh, thuộc quyền quản lý trực tiếp của Phiêu Miễu các.
Vật tỏa sáng dạng bán cầu ở chính giữa kia chính là Thánh môn, là nơi phải đi qua để ra vào Thánh cảnh, cũng là lối đi duy nhất.
Cưỡi phi cầm hạ xuống, đoàn người Ngưu Hữu Đạo bị chặn lại ở bên ngoài phạm vi của tòa thành tròn này. Bất kỳ người của môn phái nào đều được cho phép vào, cũng phải chờ ở ngoài.
Họ đã tới sớm gần một ngày còn chưa tới lúc được cho phép đi vào, chỉ đành hạ trại nghỉ ngơi ở bên ngoài thành tròn. Ở đây sẽ không ai nể mặt rồi chiêu đãi họ, tự họ phải nghĩ biện pháp.
Bình thường không có người ngoài nào tự ý đi tới đảo Thánh, lần này xem như ngoại lệ. Có điều, vẫn có người kiểm tra và xác định thân phận của những người mới đến.
"Không thấy những người khác, xem ra chúng ta tới trước." Cung Lâm Sách nhìn chung quanh nói.
Ngưu Hữu Đạo cũng nhìn chung quanh tiếp lời:
"Chưởng môn, ngài đã đích thân tới, nếu để ngài ngủ giữa núi rừng ngoài trời thế này thì thật chẳng nể mặt ngài chút nào. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565845/chuong-1413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.