Điều trong thư đề cập đến là cảnh ngộ trước mắt mà Quản Phương Nghi gặp phải, nói biết Ngưu Hữu Đạo và Huệ Thanh Bình có tình nghĩa kết bái, đồng thời hiến kế, nói muốn cứu Huệ Thanh Bỉnh rất phiền phức, trừ phi đại quân nước Yến áp sát uy hiếp nước Tống, nước Tống dưới sự trống rỗng quốc lực mới có thể thả Huệ Thanh Bình ra.
Vì sao lại như vậy, trong thư đã kể tường tận các loại nguyên nhân.
Có điều toàn bộ ý kiến ngược lại có chút tương tự với ý nghĩ trước đó của Ngưu Hữu Đạo.
Càng thú vị hơn đó là, trong thư không đề cập đến người gửi thư là ai, sau cùng đề tên là: Ngưỡng mộ Đạo quân người.
"Đạo quân.... ai lại xưng hô với ngươi như vậy?" Vẻ mặt Quản Phương Nghi ngạc nhiên: "Ngươ cảm thấy bức thư này có thể là do ai gửi cho ngươi?"
"Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?" Ngưu Hữu Đạo cũng buồn bực, quả thực là không có chút manh mối nào, nhưng có thể thấy được trong thư bày ra thiện ý rõ ràng.
Hắn đem tất cả những người có mối quan hệ với Huệ Thanh Bình mà mình biết sắp xếp một lượt, cũng thực sự không nghĩ ra ai có thể viết một bức thư như thế, nhưng hắn luôn cảm thấy bản thân có thể từ trong bức thư phát hiện ra chút gì đó, nhưng dưới sự suy ngẫm cẩn thận lại trống không hoàn toàn, lại trở thành không có bất kỳ manh mối nào, bức thư này có chút thần bí.
Hắn lại muốn bức thư, tỉ mỉ xem lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565821/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.