Ngô Công Lĩnh do dự, ít nhiều có chút kiêng dè, chuyện giết huynh, ông ta luôn luôn phủ nhận.
Cuối cùng, Ngô Công Lĩnh thay đổi quyết định, không giết Huệ Thanh Bình nữa, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, đã ra tay, ông ta sẽ không để cho Huệ Thanh Bình có cơ hội đảo ngược tình thế.
Phế bỏ vị trí hoàng hậu của Huệ Thanh Bình, giam cầm bà ta cả đời!
Về phần phụ tá đắc lực của Huệ Thanh Bình, bị Ngô Công Lĩnh chém, những nữ đệ tử kia cũng biết giết hết, không còn một ai sống sót.
Đến tận đây, những kẻ phản đồ Thiên Nữ giáo không ai có kết cục tốt đẹp cả.
Trơ mắt nhìn đệ tử của mình bị bắt đi hành hình, mình lại bất lực, Huệ Thanh Bình ở trong thiên lao khóc lóc, hối hận rằng không nên bị lợi ích làm mê muội phản bội sư môn.
Rõ ràng bị Ngô Công Lĩnh lợi dụng, giờ lại bị Ngô Công Lĩnh ăn cháo đá bát, chí ít chỉ có bà ta xem như là thế, chửi mắng Ngô Công Lĩnh sớm chết, mắng đến khi bản thân cũng mệt mỏi, le loi trơ trọi ngồi bất động trong một góc của nhà giam, si ngốc, ngơ ngác.
Hoàng hậu, hào hoa phong nhã như gió thoảng mây bay, đi cũng nhanh, chợt tỉnh mộng.
Lúc đưa ra quyết định này, chuyện phế bỏ hoàng hậu lớn như vậy, Ngô Công Lĩnh thậm chí còn chẳng thèm cùng triều thần thương lượng, ngày thứ hai lên triều trực tiếp hạ chỉ, trước đó đã hạ chỉ ra tay với các đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565818/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.