“Ta nói hươu nói vượn?” Ngưu Hữu Đạo lại đưa tay kéo ống tay áo của ông ta: “Thư, lấy ra cho chưởng môn xem cho ta. Ta còn nói sao ban nãy ở đại điện nghị sự ông cứ nhắm vào ta, chưởng môn, mau xem chứng cứ đi, thư chính là chứng cứ lão lấy việc công báo thù riêng. Lấy việc công báo thù riêng theo quy môn nên xử trí như thế nào?”
Từ sau khi lên làm trưởng lão Nghiêm Lập chưa từng đụng phải mấy chuyện này nên lập tức luống cuống tay chân, trong tình thế cấp bách liền thi pháp làm lá thư võ thành bột mịn, hủy bỏ chứng cứ này.
Cung Lâm Sách lạnh lùng nhìn chằm chằm Nghiêm Lập, trước đó còn hơi nghi ngờ sao Nghiêm Lập có thể làm ra những chuyện như vậy? Giờ chính mắt nhìn thấy nên ông ta càng tin thêm mấy phần.
“Chưởng môn, người nhìn đi, có tật giật mình, lão đang xóa bỏ chứng cứ đấy!” Ngưu Hữu Đạo lập tức chỉ vào mớ bụi trắng bay đi sau khi bị đánh nát.
Cung Lâm Sách: “Làm bừa, mau cút về hết cho ta!” Ông ta nắm giữ quyền phán xét của một môn phái có thể nói ra những lời này thực ra vẫn đứng về phía Nghiêm Lập.
Ngưu Hữu Đạo lại chỉ về phía Nghiêm Lập, còn đang định nói gì đó thì bị Cung Lâm Sách tức giận trừng mắt: “Có phải lời nói của chưởng môn ta đây vô dụng với ngươi không?”
“...” Ngưu Hữu Đạo khẽ giật mình, thở phì phì quay người rút kiếm trên mặt đất bước nhanh rời đi.
Cung Lâm Sách quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565815/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.