Địa vị sư phụ y cũng chẳng cao mấy, y cũng chẳng thể biết được cơ mật thật sự nào của tông môn, chẳng qua chỉ đang nói về Thiên Hỏa Vô Cực thuật mà thôi.
Côn Lâm Thụ vừa nhắc đến Tiền Phục Thành càng chọc cho Tiền Phục Thành thêm tức tối, ông ta giận dữ mắng mỏ: “Chưởng môn đích thân tới, là vì cứu các ngươi trở về, các ngươi vong ân phụ nghĩa như vậy sao! Các ngươi đừng quên, các ngươi được Bàng Trác đưa vào sơn môn từ nhỏ, là Bàng Trác một tay nuôi các ngươi lớn lên, Bàng Trác phí hết tâm tư truyền công thụ nghiệp, các ngươi lại vong ân phụ nghĩa như vậy, các ngươi muốn hại chết sư phụ các ngươi sao?”
Ý uy hiếp trong lời nói ai cũng có thể nghe ra được, Văn Vũ Yên lạnh lùng trừng mắt liếc ông ta một cái, như đang nói, những lời này có thể nói trước mặt người ngoài sao?
Tiền Phục Thành cúi thấp đầu, không lên tiếng nữa. Ông ta không thể kìm được lên tiếng cảnh cáo cũng là vì quá sốt ruột, nếu chuyện này có thể xử lý thuận lợi, sau khi trở về ông ta còn có thể sống yên ổn một chút, xử lý không tốt, không thể tránh khỏi chuyện giận chó đánh mèo trút hết lên ông ta.
Người Tử Kim động nhìn nhau, có người nở nụ cười trêu tức, đường đường là Thiên Hỏa giáo mà dạy ra nghịch đồ như vậy, bên này đều mang tâm trạng vui vẻ xem náo nhiệt, hôm nay thể diện của Thiên Hỏa giáo coi như mất hết rồi, đệ tử lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565810/chuong-1378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.