“Chỉ cần ngươi có thể khiến Thiên Hỏa giáo tin rằng ngươi sẽ không tiết lộ bí pháp, chỉ cần Thiên Hỏa giáo tin vào điểm này, Thiên Hỏa giáo sẽ không chấp nhận đòi hỏi kếch xù kia của Tử Kim động, chỉ cần bọn hắn yên tâm sẽ buông tha cho phu thê các ngươi.”
Côn Lâm Thụ đâu khổ lắc đầu: “Lời cam đoan của ta bọn hắn có thể tin sao? Cho dù chúng ta lưu lại đây rồi thì sư phụ ta phải làm sao? Uy hiếp của Tiền trưởng lão người cũng nghe rồi, phu thê chúng ta không thể vì bản thân mà vứt bỏ không màng đến sư phụ được.”
Ngưu Hữu Đạo đưa tay vỗ vỗ vai y: “Ngươi ấy, hồ đồ à, sao đầu óc chậm chạp quá vậy? Chỉ khi các ngươi lưu lại đây mới có thể giữ được sư phụ ngươi!”
Cung Lâm Sách sửng sốt, không hiểu, vội hỏi: “Vì sao?”
Ngưu Hữu Đạo chậm rãi nói: “Bọn hắn có sư phụ ngươi làm con bài, chẳng lẽ ngươi không có con bài sao? Thiên Hỏa Vô Cực Thuật trong tay ngươi chính là con bài. Chỉ cần bọn hắn không làm hại sư phụ ngươi, ngươi có thể đảm bảo sẽ không tiết lộ bí thuật. Còn bọn hắn nắm được sư phụ ngươi thì mới có thể tin ngươi sẽ không để lộ bí mật. đây là quan hệ nhân quả tuần hoàn, có hiểu không? Cũng là cách duy nhất để bảo vệ sư phụ ngươi, nếu không ngươi cho rằng các ngươi trở về bọn hắn có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, có thể không làm khó dễ sư phụ ngươi sao?”
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565809/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.