Ngưu Hữu Đạo và Nghiêm Lập ngồi đối diện nhau uống trà trong đình, sau khi nghe xong, Ngưu Hữu Đạo liền bưng chén trà lên hỏi: “Là việc này?”
Nghiêm Lập vui tươi hớn hở, hỏi dò: “Sư đệ, ngươi có ý kiến gì không?”
Choảng! Ngưu Hữu Đạo đập vỡ chén trà trong tay lên bàn, Nghiêm Lập giật mình hơi nghiêng ra sau, gương mặt Ngưu Hữu Đạo thì không hề có chút gợn sóng: “Ông cảm thấy ta nên có ý kiến gì?”
Nghiêm Lập thở dài: “Kỳ thật cũng là vì muốn tốt cho ngươi, ngươi ngẫm lại xem, một mình ngươi chống lại Thiên Hỏa giáo cũng chẳng phải chuyện tốt gì, ngươi giao người cho tông môn xử lý, sự việc sẽ có tông môn gánh, ngươi sẽ không áp lực gì nữa, cũng không cần đắc tội Thiên Hỏa giáo, ngươi nói có đúng không nào?”
Ngưu Hữu Đạo: “Tông môn chuẩn bị lấy được lợi ích gì từ phu thê bọn hắn à?”
Nghiêm Lập: “Bây giờ vẫn chưa có phản ứng của bên Thiên Hỏa giáo, tạm thời vẫn chưa thể nói rõ, xem tình hình rồi quyết định.”
Ngưu Hữu Đạo: “Nhưng ta tin chắc tông môn sẽ nhân cơ hội kiếm một khoản lớn.”
Nghiêm Lập cười hì hì: “Đổi lại là ngươi, ngươi có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?”
Ngưu Hữu Đạo dựng hai ngón tay lên: “Ở đây không có người ngoài, ta nói thẳng luôn nhé, mặc kệ các ngươi muốn bao nhiêu lợi ích, ta chỉ cần hai phần, không quá đáng chứ?”
Vẻ mặt Nghiêm Lập vui mừng, chịu nhượng bộ là tốt rồi: “Nói như vậy, sư đệ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565801/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.