“Nước Tần ta cầu hiền như khát nước, bằng vào năng lực của lão đệ, cần gì phải vướng tay co chân ở đây, chỉ cần lão đệ đồng ý, ta cam đoan, phàm là chuyện có lợi cho nước Tần, sẽ mặc cho lão đệ đại triển quyền cước, tuyệt không cản tay! Bệ hạ cũng vô cùng hy vọng lão sư có thể tới giúp mình một tay.
Ngưu Hữu Đạo bất ngờ hỏi lại: “Tiên sinh cảm thấy ta sẽ đồng ý sao?”
“Ta cứ nói trước vậy thôi, chỉ cần lão đệ đồng ý, nước Tần lúc nào cũng hoan nghênh!”
Ngưu Hữu Đạo không từ chối, cũng không đồng ý, hỏi lại: “Tiên sinh đường dài mà đến là vì chuyện này?”
Nói đến đây, Ngọc Thương không thể không nghiêm tục hỏi: “Khi ở Phiêu Miễu Các, Cung Lâm Sách bỗng nhiên thăm dò ta, đã hỏi tới chuyện bí phương. Có phải lão đệ đã cho Toa Như Lai bí phương thật sao?”
Ngưu Hữu Đạo buồn cười. Không ngờ Cung Lâm Sách này lại thực sự chạy đến chỗ đó nghe ngóng. Đương nhiên, lúc trước hắn kéo Ngọc Thương ra là muốn cho Tử Kim Động tìm tới hỏi. Hắn hỏi: “Ngài trả lời thế nào?”
Ngọc Thương đáp: “Việc này, ngoài ngài ra, cũng chẳng có ai khác nói, đương nhiên là ta thừa nhận. Làm sao? Tử Kim Động đang ép ngài giao bí phương à?”
Ngưu Hữu Đạo nhíu mày: “Bọn họ đòi ta giao là ta giao sao? Nghĩ hay lắm! Việc này ta đã nghĩ kỹ. Ta sẽ dừng sản xuất, không cho bọn họ có cơ hội. Chuyện sản xuất hoàn toàn do tiên sinh làm chủ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565766/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.