Ngưu Hữu Đạo hiển nhiên là không muốn bỏ qua khuếch trương thế lực của mình sau khi thân phận địa vị nâng cao.
Đấu tranh! Bây giờ Quản Phương Nghi coi như hoàn toàn hiểu được ý nghĩa sâu xa của Ngưu Hữu Đạo lúc nói ra lời này, quả nhiên là đang đấu tranh!
Ngưu Hữu Đạo nhìn chằm chằm Bành Hữu Tại không buông, rõ ràng là muốn Thiên Ngọc môn chính thức bày tỏ thái độ và chiến tuyến!
Hồi lâu không thấy trả lời, Ngưu Hữu Đạo không buông tha vẫn tiếp tục, hỏi: "Có phải là khiến Bành chưởng môn khó xử rồi không? Ta trước chỉ nói đến đây, Bắc châu, nếu như ta không đoạt được, chỉ cần ta đưa lời nói này đến nước Hàn và nước Tống, lúc nào cũng có thể khiến nước Hàn và nước Tống tấn công Bắc châu, lúc nào cũng có thể chắp tay dâng Bắc châu cho người khác... ta có năng lực như vậy hay không, Bành chưởng môn trong lòng biết rõ, đến lúc đó Thiên Ngọc môn không được gì cả!"
Bành chưởng môn và Phong Ân Thái trong lòng nặng nề, hai người biết, Ngưu Hữu Đạo đương nhiên có lực ảnh hưởng này, đây cũng là nguyên nhân mà Tiêu Dao cung và Linh Tiên sơn trước mắt không dám nhổ bỏ tay sai của Ngưu Hữu Đạo ở Bắc châu, hai phái trước mắt không dám hành động thiếu suy nghĩ với thế lực ở Bắc châu của Ngưu Hữu Đạo.
Binh mã Bắc châu chịu sự chi phối của Ngưu Hữu Đạo, bất luận là nước Hàn hay là nước Tống tấn công, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo bày mưu đặt kế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565758/chuong-1326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.