Thấy thế, Ngưu Hữu Đạo cười nói: “Vương Phi, cho phép ta làm tốt việc của chủ nhà trước rồi lát nữa hai vị lại nói chuyện gia đình nhé.”
Phượng Nhược Nam khẽ gật đầu, Thương Thục Thanh tới ôm cánh tay chị dâu, trong lòng đồng tình, biết rõ người một nhà trở thành thế này, trong lòng chị dâu chắc chắn không hề dễ chịu.
Năm đó tranh quyền đoạt lợi, bao nhiêu chuyện kinh biến, người nhà chị dâu muốn đẩy ca ca vào chỗ chết, ca ca lại giết huynh đệ ruột thịt của chị dâu, người trong nhà tự giết hại lẫn nhau, chuyện cũ như tái hiện rõ mồn một trước mắt Thương Thục Thanh, sau đó chị dâu đã trải qua những tháng ngày đau khổ, nàng cũng biết rất rõ.
Bành Hựu Tại quay đầu lại lấy từ trong tay Phong Ân Thái một hộp quà dâng lên: “Ngưu trưởng lão, ta đến vội vàng, không chuẩn bị được gì, đây chỉ là một chút tấm lòng, mong trưởng lão đừng chê.”
Ngưu Hữu Đạo nhận lấy lễ vật, giao cho Quản Phương Nghi đứng bên cạnh, bà ta mỉm cười nhận lấy. Ngưu Hữu Đạo nhìn Phong Ân Thái cười nói: “Đại ca cũng đến rồi.”
Phong Ân Thái ngượng ngượng gật đầu, nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào, trong lòng cũng rất cảm khái, thằng đệ này đã trở thành trưởng lão của của Tử Kim Động rồi đấy.
Dựa vào địa vị hiện giờ của Ngưu Hữu Đạo, vẫn còn nhận ông ta là đại ca không có gì là bất ngờ lắm, thông qua chuyện của Lệnh Hồ Thu, ông ta biết rõ con người trượng nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565757/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.