Tương Vạn Lâu bóp cổ bà ta cảnh cáo Hải Vô Cực:
"Bệ hạ, ta nói rồi, chúng ta chỉ cần thứ trong bảo khố, sẽ không đối xử với bệ hạ giống như ba đại phái nước Triệu đối với Mục Trách. Chúng ta lấy đồ xong sẽ rời đi, không làm khó các người nữa."
Hải Vô Cực lập tức chỉ vào mặt Tương Vạn Lâu:
"Ngươi thả mẫu hậu ra, trẫm nói bí pháp mở cho ngươi."
Dễ bàn, Tương Vạn Lâu lập tức buông Thương Ấu Lan ra. Thái hậu ho khan liên tục, há mồm thở dốc.
"Chúng ta không có thời gian đùa giỡn với ngươi, nói đi."
Mễ Mãn thúc dục.
Hải Vô Cực:
"Trẫm chỉ biết cầm một nửa chìa khóa mở cơ quan này, một nửa còn lại nằm trong tay người khác. Nhất định phải hợp nhất hai nửa chìa khóa trong tay hai chúng ta mới có thể mở cơ quan này."
Tả Thừa Phong:
"Ngươi đang nói đùa sao? Cơ quan này chỉ có các đời Hoàng đế nước Triệu biết."
Hải Vô Cực:
"Ta không đùa. Trước khi Tiên hoàng lâm chung chỉ đưa một nửa chìa khóa cơ quan mật cho ta."
Mễ Mãn:
"Nửa chìa khóa kia ở đâu? Ngươi không định nói là Tiên hoàng mang vào trong đất rồi chứ?"
Hải Vô Cực lắc đầu nói:
"Mễ chưởng môn nói đùa. Nửa chìa khóa kia nằm trong cung. Tiên hoàng giao nửa chìa khóa cho Tổng quản Đại nội Gia Cát Trì."
Mấy người ở đây nghe nói vậy đều không tin. Đừng nói người ngoai, ngay cả Thái hậu Thương Ấu Lan cũng bán tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565744/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.