Trong đại trạch Đồng gia tất nhiên không chỉ có bằng ấy người. Đồng Mạch thích nữ sắc, thu thẳng vào phòng cũng đã có mấy trăm người, còn thêm rất nhiều nô bộc. Kẻ quan trọng nhất đã bị tru diệt toàn bộ, còn lại những kẻ liên lụy cũng coi như sung công, nam bị phạt đi quân đội biên giới làm lao dịch, nữ bị phạt làm tiện dịch hoặc bán vào thanh lâu.
Đồng thị làm sóng làm gió bao nhiêu năm hầu như bị Ngưu Hữu Đạo nhổ tận gốc!
Tình thế vẫn chưa dừng ở đó. Nhận được ý của Ngưu Hữu Đạo, Cao Kiến Thành ngầm phối hợp. Tường đổ mọi người đẩy, càng ngày càng có nhiều báo cáo, cuối cùng cũng kéo tới Thái tử và Hoàng hậu trong cung. Đồng Mạch còn tại vị đã nâng đỡ hai người nhiều năm, gây ra bao nhiêu chuyện. Mẹ con hai người muốn rũ sạch là không thể.
Ngưu Hữu Đạo, buông tha mẹ con bọn họ đi."
Trong thiên lao, mới một thời gian không gặp mà Đồng Mạch đã tuổi già sức yếu, tóc trắng phau, ở trong lao tù cầu khẩn Ngưu Hữu Đạo bên ngoài chấn song.
Là do ông ta nhiều lần cầu khẩn được gặp mặt, Ngưu Hữu Đạo mới đến một chuyến, xem xem ông ta nhất định muốn gặp mình làm gì.
Ngưu Hữu Đạo khẽ mỉm cười:
"Đồng tướng quả nhiên là Đồng tướng, thân trong tù ngục vẫn nắm rõ chuyện bên ngoài như lòng bàn tay."
Đồng Mạch:
"Đồng gia đã như vậy, ngươi thân là người trong giới tu hành, vì sao nhất định phải đuổi tận giết tuyệt người thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565697/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.