Ngưu Hữu Đạo chuyển mắt sang y, hỏi:
"Vị này lại là ai?"
Thái tử lập tức căng thẳng, Điền Vũ vội trả lời:
"Quan viên trong triều, y cũng chỉ có lòng tốt thôi."
Ngưu Hữu Đạo:
"Quan viên trong triều! Trang phục này không giống. Quan viên trong triều lại dám bám víu Hoàng hậu nương nương vậy sao? Vị này hẳn là Thái tử đương triều đúng chứ?"
Đồng Mạch hốt hoảng lớn tiếng nói:
"Ngưu Hữu Đạo, ai làm nấy chịu, việc này không quan hệ gì với bọn họ, không có quan hệ gì với bọn họ. Ngươi có oán thù gì thì nhắm vào lão phu. Lão phu tội đáng muôn chết, lão phu nhận!"
Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu nhìn lại:
"Quả nhiên là người một nhà, tình sâu!"
Thấy Thái tử bị cản, có triều thần muốn xông lên hộ giá, lại bị lão thần lúc trước cản Thái tử ngăn lại, tận tình khuyên nhủ:
"Không thể đi qua, không thể đi qua. Không thể để cho tặc tử kia cho rằng Thái tử thế lớn!"
"Chẳng lẽ phải trơ mắt xem Thái tử chịu nhục hay sao?"
"Chư vị yên tâm, dù cho chưởng môn ba đại phái cũng không dám làm xằng bậy đối với Hoàng hậu và Thái tử. Hắn không dám."
Tuy triều thần theo hệ Thái tử bị ngăn cản, nhưng mỗi người vẫn căng thẳng vô cùng.
Cũng không thiếu triều thần nhìn sang với vẻ hờ hững, lạnh nhạt, cũng có thể nói là cười trên sự đau khổ của người khác.
"Xem ra là Thái tử không sai. Thái tử đương triều, Hoàng đế bệ hạ tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565696/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.