Cao Kiến Thành lắc đầu: “Không có người kia gật đầu, sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Đồng Mạch chẳng qua chỉ là tử sĩ thuận nước đẩy thuyền cho vị kia mà thôi. Không thành công thì cũng thành nhân. Mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, người kia cũng sẽ không có việc gì. Dù không thích ông ta, ba đại phái cũng phải bảo vệ. Nam châu đã khiến ba đại phái nhức đầu, bọn họ làm sao để thế lực Nam châu nắm lấy toàn bộ nước Yến chứ?”
Phạm Chuyên đăm chiêu.
“Hai người không chết không thôi. Nháo đến bước này, kết quả đêm nay chỉ sợ một bên sẽ bị đánh ngã, sẽ có nhiều người không thể ngủ đây.”
....
“Chuyện gì xảy ra thế?”
Trong cung, Trưởng lão ba đại phái suất lĩnh một số người bảo vệ chung quanh Thương Kiến Hùng.
Thoạt đầu, bởi vì tiếng chém giết nơi này quá lớn, không nghe tiếng chém giết đằng xa. Cho đến khi đằng xa vận dụng Thiên Kiếm phù, nơi này mới nhận ra có điểm khác thường. Vì thế mới có câu hỏi đó.
Chuyện gì xảy ra vậy? Nhưng hiện tại vẫn chưa có người đáp lại.
Trưởng lão ba đại phái nhìn nhau, vừa sợ hãi vừa nghi ngờ.
Chém giết vẫn còn chưa ngừng. Bọn họ không biết thích khách còn có chiêu gì phía sau không, nên kiêng kỵ, không dám phái ra nhân mã. Nếu ba đại phái liên thủ cũng không bảo vệ được hoàng đế, tất sẽ thành chuyện cười!
Ánh mắt Thương Kiến Hùng đang được bảo vệ lóe lên.
.....
Đồng phủ, một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565690/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.